Có nên kéo dài thời gian bú sữa mẹ đối cho con? Con trai tôi 19 tháng tuổi, và vẫn còn phụ thuộc nặng nề vào việc bú sữa mẹ. Việc đã rõ mồn một là bé thích và thoải mái với việc bú sữa, chứ không phải chỉ để uống cho no. Với tôi, cho con bú vẫn là cách dễ dàng để dỗ bé khóc hoặc cho bé ngủ.
Tôi lo lắng rằng Nếu cho con bú càng lâu thì sẽ càng khó để con cai sữa. Đây không phải là vấn đề mà tôi từng lo lắng khi tôi còn ở quê hương Philippines. Thông thường, các bà mẹ Philippines cho con bút tới hai năm đầu. Tôi biết một số người còn kéo dài hơn mốc thời gian này và chẳng ai bàn tán gì về việc này cả.
Đối với một nền văn hóa khắt khe như ở Philippines, kéo dài thời gian cho con bú sữa tuy vậy lại tránh được sự soi mói của bàn dân thiên hạ. Ở Úc, ngôi nhà mới của tôi, thì việc này lại không dễ dàng như thế.
Sự kỳ thị với việc kéo dài thời gian bú sữa mẹ
Trong khi không ai trực tiếp lên tiếng phản đối việc tôi vẫn cho con bú, chỉ cần nhìn nét mặt của họ là tôi đã biết họ đang phán xét tôi. Việc đối mặt với sự phán xét của người khác và lời khuyên không mong muốn giống như một trận chiến với cả các bà mẹ trẻ vậy. Thật bực bội khi mọi người không tôn trọng lựa chọn của bạn và chấp nhận rằng chưa chắc lối sống của họ sẽ phù hợp với tất cả mọi người .
Tôi còn ngán hơn nữa là việc đối phó với các câu hỏi “nói xiên nói xéo” của người khác:
“Cô không nghĩ rằng cô đang làm hư con của cô à?”
“Cô không nghĩ thằng bé hơi bám mẹ quá à?”
“Lỡ răng bé mọc lệch thì sao?”
“ Không lo chảy xệ ngực à?”
Tuy có vài người không có ác ý gì, nhưng họ thực sự thiếu ý tứ khi hỏi như vậy.
Đối phó với sự phán xét của người khác
Sau khi mệt mỏi vì những lời nói này, tôi cảm thấy thoải mái hơn khi cứ lờ tịt đi chủ đề này. Tôi né tránh cuộc trò chuyện có người hỏi, và tôi tránh cho bé bú ở nơi công cộng khi đi cùng với một nhóm các mẹ khác hoặc đi chung với mọi người.
Nếu ai đó hỏi tôi một cách trực tiếp về việc cho con bú thì tôi sẽ thành thật nói chuyện, nhưng tôi cũng chẳng màng đào sâu vào vấn đề đó làm gì. Hầu hết là mấy câu trả lời cụt lủn kiểu có / không. Kéo dài việc cho con bú không phải là việc xấu để giấu diếm, chỉ là tôi không muốn tốn hơi nói dông nói dài về vấn đề đáng lẽ bé cỏn con đó.
Đây có lẽ không phải là cách tốt nhất để giải quyết việc này, nhưng tôi cảm thấy thoải mái với sự lựa chọn của mình.
Giải quyết vấn đề này với gia đình và bạn bè mặt khác lại rất khó khăn. Tôi để tâm nhiều hơn tới những gì họ nói, và ngay cả một trò đùa vô hại có thể làm tôi căng não và nghi ngờ bản thân mình. Một người bạn gần đây đã nói đùa với tôi rằng con trai tôi có thể bú mẹ cho đến khi bé bắt đầu đi học. Và lời nói đã luẩn quẩn trong đầu tôi một thời gian rất dài. Lỡ thằng bé không muốn dừng lại thật thì sao?
Lựa chọn tiếp tục cho con bú
Khi tôi đắn đo về việc có nên tiếp tục cho con bú không, câu trả lời trung thực nhất của tôi về việc này là tôi sẽ vẫn làm vì nó thuận tiện với tôi. Nghe một đứa trẻ mè nheo khóc lóc thực sự khiến tôi rất bực bội và mệt mỏi. Việc cho con bú làm cho con trai tôi vui vẻ và bình tĩnh hơn. Làm sao tôi có thể nỡ lòng nào tước đi điều khiến con hạnh phúc và cảm thấy an toàn?
Dựa vào các chuẩn mực mà xã hội đặt ra, có thể nhiều người sẽ không đồng ý với cách làm của tôi. Một số người nghĩ rằng tôi đang làm hại con trai tôi với việc cho bé bú quá lâu. Tuy vậy, các nghiên cứu y học lại chứng minh rằng việc làm của tôi là có lợi. Lợi ích dinh dưỡng mà con tôi được hưởng từ sữa mẹ sẽ không giảm đi kể cả khi bé lớn lên, và việc cho bé bú lâu sẽ tăng cường cả hệ miễn dịch cho con – một lợi ích có thể kéo dài kể cả về sau khi con trưởng thành.
Việc cho con bút cũng xây dựng một sợi dây gắn kết mạnh giữa tôi và con cũng khiến bé tự tin và cảm thấy đủ an toàn để khám phá và thử thách những điều mới. Bé con nhà tôi đã chứng minh nhiều lần rằng bé có một tinh thần phiêu lưu và có khả năng thích nghi với môi trường xung quanh mới một cách nhanh chóng. Bé cũng là một đứa trẻ khỏe mạnh và hiếm khi bị ốm.
Để con tách rời mẹ một cách tự nhiên
Tuy vậy, tôi cũng phải tự nhắc mình rằng con sẽ không làm một đứa trẻ mãi. Một ngày nào đó bé sẽ độc lập và không cần tôi, và bất kỳ vấn đề gì trong việc cho con bú sẽ trở nên không đáng kể trong quá trình khôn lớn của con. Quá trình con lớn lên và tách ra khỏi mẹ sẽ diễn ra một cách tự nhiên đến độ có khi cách bố mẹ còn không kịp nhận ra. Vì vậy tôi rất biết ơn khi có cơ hội gắn kết với con tôi, và tận hưởng những khoảnh khắc hiếm hoi mà bé vẫn cần tôi 24/7 (ngay cả khi việc này làm tôi phát mệt mỏi và phát điên lên!) trước khi con lớn và xa cách mẹ hơn.
Suy đi ngẫm lại những điều này, tôi chợt nhận ra rằng những lời chỉ trích của người khác thực ra chỉ là gió thổi ngang tai. Vâng, lý do tôi kéo dài việc cho con bú nghe thì có vẻ ích kỷ, nhưng thực sự tôi chỉ muốn con trai tôi có một khởi đầu tốt nhất trong cuộc đời.
Nhiệm vụ cai sữa cho bé có lẽ sẽ phải chờ đến khi cả hai mẹ con chúng tôi cảm thấy sẵn sàng. Tôi “thở phào” nhẹ nhõm nếu con cai được sữa, nhưng chắc chắn cũng sẽ nhớ những khoảnh khắc thiêng liêng này. Tuy vậy, chắc việc này cũng chưa chắc sẽ xảy ra trong tương lai gần đâu – đến bây giờ, tôi sẽ vẫn cứ tận hưởng và trân quý những phút giây đang nhớ này của hai mẹ con!
Xem thêm
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!