Mới đây bà mẹ nổi tiếng Phan Hồ Điệp đã có những lời nhắn gửi và bình luận về sự mắng con vô tội vạ của phụ huynh. Tình cờ nghe được những lời mắng con trước cổng trường, với sự bức xúc của người mẹ, chị đã viết trên tường Faebook của mình những bức xúc và nhắn gửi đến quý phụ huynh – những người hằng ngày mắng con đã trở thành thói quen và không còn nhận ra nữa, phụ huynh đã luôn nghĩ rằng mắng là dạy con.
Được sự cho phép của chị – The Asian Parent Vietnam đăng tải lại để thông điệp được truyền tải đến nhiều phụ huynh hơn.
Nhận định về con
Dốt quá con ạ/ Ẩu nhất quả đất/ Chậm chạp quá/ Ngu như bò/ Lúc nào cũng lơ nga lơ ngơ/ Mặt cứ đần ra thế…
Tỏ thái độ trước những việc làm sai của con
Làm bố/ mẹ xấu hổ/ Bố/ mẹ muốn chui xuống đất vì con/ Rồi cũng đến khổ với con/ Họ nhà mình toàn người học giỏi mà con thì làm bố mẹ xấu mặt…
So sánh con với “con người ta”
Đi xách dép cho nó/ Sao con không bằng cái móng tay của nó/ Con mà được như thế có phải bố mẹ được nhờ không/ Sao cũng sinh con mà người ta sướng thế/ Ôi nhìn con nhà người ta mà thèm…
“Dự đoán” về tương lai
Rồi lấy gì mà ăn/ Đi hót rác thôi con ạ/ Đến ăn mày thôi con ạ/ Cả đời không ngẩng mặt được lên đâu…
Ngăn chặn một việc làm gì đó của con
Mày có thôi ngay đi không/ Mày làm thế tao đánh cho đừng trách/ Có não không mà làm như thế/ Mẹ cấm con…
Nói chung tùy theo mức độ nặng nhẹ, tùy từng không gian, tùy từng gia đình lại có những lời mắng khác nhau.
Phụ huynh thường tự bao biện cho việc mắng của mình như sau
Mắng cho con “mở mắt” ra. Không mắng thì làm sao nó biết điều chỉnh, sửa đổi.
Mình thương con mình mới mắng. Chứ ra ngoài kia kìa, người dưng kia kìa, ai người ta thèm nói.
Đánh thì mới sợ chứ mắng thì nhằm nhò gì.
Và cuối cùng, xưa nay có ai bị mắng mà chết được đâu
Không, mình nghĩ khác. Có “chết” đấy bạn ạ. Bởi có những lời nói có khi “đau” hơn ngàn roi vọt.
Bạn cứ nhắm mắt lại nghĩ về tuổi thơ của mình. Giữa những kỉ niệm êm đềm, ngọt ngào và kỉ niệm xấu, bạn nhớ kỉ niệm nào hơn. Mình đoán bạn sẽ nhớ lần bạn bị đánh, mắng, bị đau, bị khóc, bị khổ, bị bỏ rơi, bị tổn thương, bị xúc phạm…
Bố của Nam hơn 50 tuổi, trong những ngăn kí ức đầy chặt về tuổi thơ, bố Nam luôn nhắc đến một lần bị người hàng xóm mắng là “ngu thế” khi trót chạm vào cái ác quy. Từ đó trở đi, bố Nam sợ cái… ác quy. Sợ và ghét người đàn ông đã mắng mình khi ấy.
Thế đó, trí nhớ luôn ghi nhớ và tái hiện những điều không tốt
Và có thể bạn, thay vì gần gũi, yêu thương, nghiêm khắc một cách đúng đắn, giữ bình tĩnh, kỉ luật hài hòa thì bạn lại gieo cho con những kí ức xấu.
Nhiều người sẽ nói: Ôi, đâu có sao đâu. Như mình đây này, lớn lên toàn bị chê bị mắng mà bây giờ vẫn đàng hoàng, hạnh phúc, vui vẻ
Ừ thì không sao. Nhưng bạn ơi, thử tưởng tượng một hôm nào đó, bạn mệt, bạn rất mệt.
Rồi chồng bạn về muộn.
Rồi bạn bị sếp mắng.
Bạn làm hỏng một việc gì đó.
Rồi bạn bị ai đó nói xấu…
Bỗng nhiên, những câu nói năm xưa hiện về.
Và có thể, biết đâu đấy, nó là giọt nước tràn ly dẫn đến những quyết định tiêu cực.
Nên thôi, mình phòng cho con đi bạn ha.
Vì có thể con bạn sẽ có lúc:
Cảm thấy mình không được bằng bạn bằng bè.
Nghĩ mình không được thông minh xinh xắn như bạn bè
Cảm thấy đầy áp lực học hành…
Và chỉ cần nhớ lại những kí ức xấu, nó có thể đánh gục con bạn.
Dù bạn đã cố công nuôi con.
Một cách đầy thành ý.
Mình dừng lại, hít thở sâu đi bạn ha.
Bạn làm được mà.
Chúng ta hãy đừng biến việc mắng con hằng ngày thành thói quen của bản thân và thành thói quen chai lì cho con trẻ!!!
Xem thêm
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!