“Em xin lỗi vì đã không giao tiếp tốt hơn, em xin lỗi vì đã cho anh là điều dĩ nhiên, và em xin lỗi vì liên tục tức giận.” Xem bức thư vợ gửi chồng!
Được rồi, hãy trung thực suy ngẫm trong một phút: những người bố không phải lúc nào cũng nhận được sự công nhận mà họ xứng đáng. Trên thực tế, ngoài Ngày của Cha, chúng ta có thực sự đánh giá cao những gì những người cha và chồng làm cho gia đình của họ? Hãy cùng xem bức thư cho chồng sau đây để thêm cám ơn người bạn đời của mình nhé!
Có lẽ bạn là một trong số ít gia đình thường xuyên ăn mừng và thể hiện sự đánh giá cao đối với “người đàn ông của ngôi nhà”, nhưng xã hội không phải lúc nào cũng biết thể hiện lòng biết ơn đối với cha và sự hi sinh thầm lặng của họ.
Jessica Oakes đã gửi một bức thư cho chồng
Jessica Oakes – một người mẹ tự hào, một người vợ yêu chồng và blogger nổi tiếng – đã sử dụng trang web của mình để thể hiện sự cảm ơn của cô đối với người đàn ông cô yêu thương – người mà cô tin rằng cần nhận được nhiều sự công nhận hơn – qua một bức thư ngỏ.
Trên thực tế, cô ấy không chỉ tôn trọng chồng, cô ấy xin lỗi vì đã đánh giá thấp anh ấy và coi trách nhiệm của anh ấy là đều dĩ nhiên.
“Em xin lỗi vì không giao tiếp tốt hơn. Em xin lỗi vì đã coi anh và trách nhiệm của anh là điều hiển nhiên và em xin lỗi vì liên tục tức giận “, cô viết trong một bài đăng mà cô chia sẻ trên trang web của cô.
Kể từ khi được chia sẻ trên trang blog phổ biến của Oakes, bức thư ấm áp đã lan truyền khắp nơi.Nó thậm chí còn được chia sẻ bởi các phương tiện truyền thông đại chúng lớn như tờ báo The Huffington Post!
Rõ ràng, ý định của Oakes khi viết bức thư không phải là để thu hút sự chú ý, nhưng để tỏ ra biết ơn cô ấy đã có một người chồng tuyệt vời. Tuy nhiên, bức thư cảm động đã thu được rất nhiều sự đồng cảm, và nó đã cho những người cha ở khắp mọi nơi một lời cảm ơn họ xứng đáng được có!
Mẹ / vợ, hãy dành thời gian để đọc bức thư yêu thương, lời xin lỗi và đánh giá cao của Oakes và để cho nó là nguồn cảm hứng bạn cần phải cho thấy sự biết ơn tương tự với người đàn ông trong cuộc sống của bạn. Anh ấy có thể không hoàn hảo, nhưng tôi sẵn sàng đánh cược anh ấy đang cố gắng trở thành người chồng tốt nhất và là người cha tốt nhất mà anh ta có thể!
Đây là bức thư vợ gửi chồng của cô ấy
“Chồng yêu dấu,
Hôm qua, em đã rất tức giận trước khi đi ngủ. Tức giận vì anh, tức giận thế giới, nản lòng, mệt mỏi và, hơn hết tất cả, buồn. Em biết mọi người thường nói rằng ta không nên đi ngủ khi đang tức giận, nhưng lúc này em chẳng thèm quan tâm nữa. Em muốn điên lên với anh, và em muốn đắm mình trong sự tủi thân. Và em giận vì anh không hiểu tại sao em lại điên. Em buồn vì anh không thể đọc được tâm trí của em, và em đã giải thích rõ ràng cho anh những cảm xúc của em. Và em đã nản lòng vì em cảm thấy cô đơn trong toàn bộ những thứ này. Điều này xảy ra rất nhiều.
Trên thực tế, nó đã xảy ra hầu như mỗi ngày trong tuần này.
Tại sao anh không thể hiểu em cảm thấy như thế nào? Tại sao anh không thể nhìn thấy rằng em đang cố gắng làm việc cả ngày, chăm sóc con của chúng ta, làm sạch nhà, trả các hóa đơn và mọi thứ khác nữa? Em đi mua sắm tạp hóa. Và em cố gắng để ít nhất tìm gì đó cho bữa ăn tối, nếu không, nấu nó. Em khóc rất nhiều trong ngày, và em cố gắng tìm ra cách để cân bằng tất cả trong khi anh nghỉ ngơi.
Hôm qua thật khó khăn – giống như hầu hết các ngày, thực ra là vậy. Đứa con dễ thương của chúng ta – đừng hiểu lầm, con là đứa bé dễ thương nhất – đã rất khó tính. Nó không ngủ cả đêm, và nó chạy loạn cả ngày. Nó đã phá vỡ mọi thứ. Và nó đã khóc, và nó đã xé lông chó ra. Em không thể theo kịp. Sau khi con bé đánh đổ đồ ăn của chó và đổ cả chén nước nhỏ xíu xuống đất, em đã mất kiểm soát.
Em đã khóc. Em đã khóc rất nhiều nước mắt, và em chỉ ngồi đó nghĩ, Tại sao? Điều này không công bằng.
Sự kiên nhẫn của em đã cạn kiệt trong ngày hôm qua, thậm chí hoàn toàn không có. Em không thể liên tục hét lên mỗi hai phút. Nhà của chúng ta là một thảm họa, và chúng ta có rất nhiều việc PHẢI được thực hiện vào ngày hôm sau. Em nghĩ em sẽ mất trí. Sau đó, anh về nhà từ nơi làm việc, với một khuôn mặt vui vẻ. Anh chào và hôn mẹ con em, bế đứa bé xinh đẹp của chúng ta, ôm nó và đặt nó xuống với đống đồ chơi. Anh đã quá thoải mái, không quan tâm đến thế giới, không một chút lo lắng trên thế giới – chỉ là một khuôn mặt hạnh phúc.
Em đã tức giận. Trên thực tế, đó là một sự nói giảm nói tránh. Em đã tức tím tái. Em là một mớ cảm xúc hỗn độn – buồn, giận dữ, oán giận, thất vọng, anh có thể kể tên.
Thế quái nào mà anh lại thoải mái thế? Anh không biết em đã trải qua những gì cả ngày sao? Và anh có quan tâm rằng em đang ở đây làm việc mài mông của em ra, cố gắng chăm sóc một đứa trẻ và cân bằng cuộc sống gia đình của chúng ta, làm vợ, làm mẹ, và làm một đống thứ nữa? Anh không thấy điều đó sao ?! Nhưng em không nói gì. Em chỉ để nó sôi sục bên trong, sự giận dữ mệt mỏi này, anh biết đấy … THỰC SỰ dồn nén cho vụ nổ chốt cuối sau đó.
Đêm đó tiếp tục, chúng ta làm việc cho dự án, chúng ta cho bé ăn và tìm bữa tối cho chính mình, chúng ta đã dành thời gian cho gia đình và rồi bé đi ngủ.
Thời gian đi ngủ đã đến. Em nằm trên giường, nhìn vào mọi thứ em phải làm, nhìn vào tất cả các công việc mà cá nhân em đang làm, cảm thấy thất vọng chứ không tốt hơn chút nào. Và em không nói; Em chỉ nằm đó trong khi anh làm việc của anh, và em đã làm việc của em – chỉ có em đã khá tức giận. Em thực sự buồn. Tất cả bắt đầu trở lại.
Anh đã nằm ở đó vô vọng bên cạnh em. Anh không biết điều gì đang xảy ra trong đầu em. Rồi chúng ta bắt đầu nói chuyện, nhưng em không muốn nói chuyện. Em nhún vai với mọi thứ. Anh hỏi điều gì đang xảy ra, và em nói, “Không có gì.” Em tắm, leo lên giường và tránh mọi tiếp xúc.
Sau đó, anh nói điều đó, “Đừng nói ‘không có gì.’ Chuyện gì đang xảy ra? Nói cho anh biết chuyện gì không ổn! ”
Từ ngữ tuôn ra, cũng giống như “Mean Girls”. Từ ngữ đã tuôn ra, và em đã nói mọi điều nhỏ nhất trong tâm trí em trong khoảnh khắc đó.
Anh không giúp gì với đứa trẻ.
Anh không dọn dẹp nhà cửa.
Và anh không nói với anh cảm ơn em.
Anh không quan tâm đến em.
Công việc của em không thành công.
Em ghét cơ thể của em.
Anh chỉ lo lắng về bản thân.
Danh sách vẫn tiếp tục … và em đi ngủ.
Rồi em thức dậy sáng nay, anh đã dỗ đứa cón gái ngọt ngào của chúng ta ra khỏi nôi của nó, làm sữa cho nó và đưa nó đến giường của chúng ta. Giống như cách anh làm gần như mỗi sáng khác. Anh đã nhảy vào buồng tắm, chuẩn bị sẵn sàng để làm việc và giúp đổ rác, một lần nữa, giống như cách anh làm hầu như mỗi sáng khác. Em đã làm bữa sáng cho bản thân mình và bé và chúng ta ngồi xuống để ăn. Anh vội vã chuẩn bị mọi thứ để đi làm và sau đó đến, nói anh yêu em và con, và hôn chào nhau – như anh làm mỗi buổi sáng.
Anh làm những việc này MỖI BUỔI SÁNG. Và anh làm những việc như thế này hàng ngày. Anh đi làm giống như em, để giúp cung cấp tài chính cho chúng ta hàng ngày. Anh làm công việc sân vườn, anh đổ rác, anh chắc chắn rằng chúng ta an toàn. Mỗi ngày.
Khi em nói với anh em cần giúp đỡ, anh sẽ giúp đỡ em. Khi em khóc với anh, anh cố gắng khắc phục nó. Và khi em giải thích rằng em cần những thứ phải làm xung quanh nhà trong một thời gian nhất định, anh làm điều đó. Anh luôn luôn “bình tĩnh” vì ai đó trong căn nhà này phải giữ được cái đầu lạnh, và người đó chắc chắnn không phải là em. Anh là cái keo giữ chúng ta lại với nhau. Và anh là người hạnh phúc khiến chúng ta cười khi em bị căng thẳng và quá áo đảo. Anh là hòa bình và sự thoải mái mà làm cho gia đình này hoàn thiện.
Tại sao em lại tức giận? Em sẽ nói với anh: Bởi vì nó là 95 phần trăm suy nghĩ bướng bỉnh tiêu cực trong đầu của em. Nếu em tự ném mình vào sự thương xót, mọi người xung quanh em cũng sẽ bị tức giận lây. Không chỉ em đang vật lộn; anh cũng đang làm sai. Em hy vọng anh đọc tâm trí của em khi, trong tất cả thực tế, điều đó thậm chí bất khả thi. Thay vì yêu cầu anh dọn dẹp nhà bếp, em chỉ cần làm sạch nó lên và nổi điên vì anh đã không làm điều đó. Nếu em bé của chúng ta đang khóc, em chạy đến cứu nó và sau đó la mắng anh vì đã không đứng dậy và bế nó đủ nhanh.
Em không hỏi, em chỉ làm. Và sau đó em xúc phạm anh vì điều đó.
VÌ VẬY em xin lỗi.
Em xin lỗi vì không giao tiếp tốt hơn. Em xin lỗi vì đã coi anh như điều dĩ nhiên, và em xin lỗi vì liên tục tức giận. Và em sẽ cố gắng tìm ra một cách giải quyết tốt hơn, dù vẫn cần anh giúp đỡ. Nó không có gì liên quan đến anh ngồi ở đó xem thể thao hoặc là “thư giãn” tất cả các thời gian. Có những ngày mà em chỉ ngồi đó trên ghế, cũng vậy, trong một giờ và xem em bé chơi. Anh không tức giận với em vì đã làm điều đó, vì vậy em không nên giận anh vì đã làm điều đó.
Em nênn giải thích cảm xúc của em, giải thích cảm giác của em và bày tỏ với anh những lo lắng của em, căng thẳng và kiệt sức của em, thay vì giữ nó trong lòng chỉ rồi để sau đó nổi giận và nổi khùng với anh.
Em nên dành nhiều tình yêu cho anh. Tha thứ cho sự không hoàn hảo của anh, giống như cách anh tha thứ cho em. Đó là tập trung vào những điểm tích cực và yêu cầu trợ giúp. Đó là lời xin lỗi, nói rằng em xin lỗi vì đã sai.
Vì vậy, nó đây: Em xin lỗi.
Em xin lỗi vì đã cho rằng điều tồi tệ nhất là cuộc hôn nhân này và coi anh như một điều dĩ nhiên.
Yêu anh,
Vợ của anh
Bức thư này ban đầu được chia sẻ bởi Positively Oakes và The Huffington Post
Xem thêm
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!