Nhật ký vượt cạn là những câu chuyện đầy cảm xúc về hành trình chào đón con yêu chào đời.
theAsianparent Việt Nam xin gửi đến độc giả câu chuyện vượt cạn của mẹ Trần Như Ý.
Quá trình mang thai của em là 1 chuỗi tháng ngày thú vị, nhưng ngày đi sanh còn thú vị và gian nan hơn rất nhiều
Ngày hôm ấy là sáng chủ nhật khá đẹp trời, ngày 17/5/2020, như thường lệ chồng em hôn nhẹ lên trán rồi đi làm, em loay hoay xếp gối mền thì bỗng thấy lạ lạ, vào toilet kiểm tra thì thấy ra nước trắng, không nghĩ là rỉ ối vì lúc này em chỉ vừa tròn 36 tuần. Em thay váy khác và lại quay lại giường, được 1 lúc thì chiếc váy này lại ướt, em hoang mang đi ra bếp hỏi mẹ chồng em đang lui cui nấu nước đường.
Mẹ chồng em cũng nghĩ chắc là són tiểu, nên bảo em đợi một lúc theo dõi xem thế nào. Em ngồi cạnh mẹ nói chuyện tâm sự được một chút thì nó lại ra. Em lên Google tìm hiểu thì nước ối có màu hồng, nhưng cũng lo lắng vì lần đầu không có kinh nghiệm, mẹ chồng 3 người con nhưng chỉ đau bụng rồi vào sanh chứ không biết nước ối như nào. Thế là mẹ chồng em bảo để mẹ chở lại nhà bác sĩ mà em đã đăng ký trước để hỏi xem thế nào, vì khá gần nhà em, tới nơi thì bác lại đi trực.
Hai mẹ con đứng nhìn nhau, mẹ chồng em lại nhớ ra thau đậu đã xay ở nhà nên bảo về nấu cho xong không là nó bị hư, có đi sanh thì nhờ dì bốn bán dùm. Thế là em và mẹ lại quay về nhà.
Thiên thần nhỏ Trọng Ân của mẹ Như Ý. Bé rất hay cười, gặp ai cũng cười hết!
Em đi ngay vào phòng, chuẩn bị hành trang đi sanh dù là không biết có sanh chưa
Xong xuôi em ra chỗ mẹ đang nấu, em phụ mẹ gọt gừng, mẹ nấu cũng gần xong, lúc này bà ngoại chồng em vào và biết chuyện, liền la 2 mẹ con, giục đi mau, còn nồi sữa đậu cứ để đó ngoại trông. Thế là 2 mẹ con em lên đường đi xuống bệnh viện, nhà có 3 chiếc xe nhưng ba và chồng em đã chạy đi làm, còn chiếc tay ga mẹ chồng em không biết chạy cũng không cho em chạy, còn mỗi chiếc citi mẹ chạy đi bán cũng mấy chục năm khá cũ kĩ.
Mẹ chồng em vừa chạy vừa sợ, vì chiếc xe này khá rung, như cưỡi ngựa vậy ? nhưng không sao, ngồi một bên ôm eo mẹ là an toàn, đi được 1 lúc thì tiếng “cạch cạch cạch” rồi xe dừng hẳn. Ôi! Hết xăng, may thay gần đó có cây xăng, 2 mẹ con dắt bộ tới đổ và tiếp tục đi.
Tới nơi, vào bác khám thì mới nở 1 phân, nhưng rỉ ối nên phải nhập viện, sau đó đo cơn gò và điện tim, rồi mới gọi cho chồng em. Mẹ chồng em lại nhớ ra em chưa tắm và gội đầu, nên bà ấy phi thẳng xuống căn tin bệnh viện mua dầu gội và sữa tắm lên bảo em đi tắm gội. Ôi! Có ai đi đẻ và nhàn như em không nhỉ?. Em vào tắm thì hết nước, ôi lại chuyện gì đây?. Em gọi mẹ chồng đứng canh cửa bên ngoài, thế là mẹ lại phải đi xách 1 thùng nước ở tầng dưới lên cho em tắm, thương mẹ vô cùng! Nhưng mẹ vừa tới nơi thì chỗ em có nước lại, ông Trời đang thử thách tình mẹ con chăng?
Tắm gội sạch sẽ xong, thì chồng em tới, lúc này em vẫn chưa đau bụng gì cả, em rủ chồng ra ban công hóng mát, e đi lòng vòng vì nghe nói sẽ dễ sanh. Em đi 1 vòng, chồng em lại đưa 1 hộp sữa, anh ấy sợ em mất sức không sanh nổi. Đến trưa thì em mới bắt đầu đau lâm râm, em vẫn đi lòng vòng, đến 1 lúc đau không đi nổi nên quay lại giường. Một đơn đau ập tới, em nắm chặt thanh giường, cứ thế nở được 4 phân, hình như trong phòng chờ đó có mỗi em là rên la thảm thương nhất. Nhưng mãi tới chiều vẫn 4 phân, đau quá nên em nhờ bác chích mũi kích sanh.
Bác bảo chích rồi nó sẽ đau dữ dội hơn gấp mấy lần lúc nãy nhưng sẽ nhanh thôi, cố lên nào! Đúng là đau thật, không phải đau thấy trăm ông trời đâu, mà em thấy mấy ngàn ông trời. Em lăn la bò lết, chồng em vừa động viên em mà giọng run rẩy hết cả lên. Mẹ chồng em cũng vuốt và ôm em, cuối cùng cũng nở được 10 phân, lúc này đã 6h50p chiều, em vào phòng sanh, bác chuẩn bị xong và đeo cho em vòng tên.
Tên ở nhà của bé là Chivas
1,2,3 rặn! Tiếng bác vang cả căn phòng, em rặn 4 hơi mãi không ra, kiệt sức, lã người
Bác thấy vậy bảo một chị hộ sinh ấn bụng hỗ trợ em, ấn 1 cái em như tắt thở, lại tiếp tục ấn vẫn không được thế là thêm một chị hộ sinh nữa cùng ấn. Hai chị hộ sinh ấn 1 phát em tưởng chừng như mình sắp chết tới nơi rồi, thì bỗng nghe “oa oa oa”
Ra rồi, ra rồi- tiếng bác sĩ vọng lên, em thở phào nhẹ nhõm. Em thấy người nhẹ hẳn, em được da kề da cùng con, lúc này tự nhiên nước mắt em rơi lã chã, nhìn thấy con bé tí đỏ hỏn, sao mà đáng yêu thế nhỉ? Niềm hạnh phúc khó có lời nào diễn tả được. Rồi chị hộ sinh bế đi, vệ sinh sạch sẽ mặc áo quần, cân trừ ra còn được 2800g.
Em nằm chờ bác khâu tầng sinh môn, thật ra bác rạch lúc nào cũng chẳng biết, có lẽ lúc đó đau quá rồi chẳng còn biết gì nữa. Khâu xong bác kêu chồng vào bế về giường, câu đầu tiên anh ấy nói là “đau lắm không? Đẻ nữa hỉ? Ôi! Muốn bật cười ngay lập tức. Nghe qua thì nghĩ anh ấy vô tư vô lo, nhưng không đâu, suốt thời gian em vào phòng sanh, anh ấy đứng ngồi không yên, bẻ tay liên hồi đi loanh quanh trước cửa phòng đấy, cảm ơn anh.
Bé thích tắm, thích ăn rau củ. Bé rất hiền đôi lúc cũng nghịch ngợm
Dù là sinh hơi sớm nhưng trộm vía cũng được 2800g cũng không quá nhỏ, lại rất ngoan, không quấy mẹ. Thế là bé Chivas đã chào đời lúc 19h10p ngày 17/5/2020, món quà lớn nhất của ba và mẹ trong cuộc đời này.
Ba mẹ yêu con rất nhiều, mặc dù ba ít thể hiện nhưng mẹ hiểu được ba dành cho mẹ và con rất rất nhiều tình yêu thương. Và nhờ có con, con chính là mối liên kết của ba và mẹ, mẹ cảm ơn con, yêu con rất nhiều ❤❤
Nhật ký vượt cạn là cuộc thi viết do fanpage theAsianparent Việt Nam tổ chức cho các thành viên thân yêu. Chắc chắn ai trong các mẹ cũng đều có những ấn tượng khó quên về hành trình lần đầu vượt cạn của mình. Nhất là với các mẹ sắp sinh thì chắc hẳn đang có cảm giác hồi hộp xen lẫn háo hức khi sắp gặp bé yêu rồi! Cảm ơn các mẹ đã kể lại cho theAsianparent Việt Nam nghe về hành trình vượt cạn đầy thú vị của bản thân để lưu giữ những ký ức đẹp đẽ ấy ngay trên website theAsianparent Việt Nam.
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!