Lo thì lo là như thế nhưng ông chạy khắp nơi để tìm mua những món ăn mà con gái ông thích nhất. Con gái lấy chồng xa về thăm nhà, ông chỉ loanh quanh ở nhà.
Con gái lấy chồng xa, tiễn con cháu ra xe, bố sụt sùi lau nước mắt
Ông bà có với nhau được 4 người con trai nhưng chỉ có duy nhất một cô con gái, lại còn là út. Sức khỏe của cô vốn dĩ đã yếu, giờ lại yêu một người ở xa cũng đồng nghĩa luôn với việc lấy chồng xa, ông càng thêm lo lắng. Thường nghe “Gả con gái phải gả chồng gần, có bát canh cần nó cũng mang cho”.
Ông nghĩ chẳng phải gả con gái ở gần để được nhờ, mà chỉ đơn giản, gả con ở gần, được nhìn thấy con mỗi ngày, có khó khăn gì thì cũng giúp được con. Bởi con gái, lấy chồng, có được nhờ nhà chồng như thế nào đi chăng nữa thì cũng vẫn có nhiều cái khổ.
Ảnh minh hoạ
Đến tận bây giờ, khi con gái lấy chồng đã được hơn 2 năm rồi mà ông vẫn còn chưa thể nào quên được hình ảnh lúc con gái ông đi ra xe hoa về nhà chồng. Ông đã phải cố kìm chặt lòng mình lắm mới không rơi nước mắt vậy mà con gái khuất bóng, trên má ông lại lăn dài dòng lệ cay cay. Cả cuộc đời ông, ông mới chỉ rơi nước mắt có hai lần, một là khi cha mẹ qua đời, hai là khi con gái đi lấy chồng.
Con gái lấy chồng xa vất vả trăm bề. Nhiều lúc lo cho con, muốn gọi điện hỏi thăm con lắm nhưng lại sợ con bận, lại sợ ảnh hưởng đến cuộc sống của con ở nhà chồng. Ở nhà chồng trăm thứ phải lo chứ có phải ít gì đâu. Rồi khi nghe tin con gái mang bầu, ông đã lo lại càng lo thêm. Sức khỏe con gái ông vốn yếu, giờ bầu bí vào lại càng yếu hơn.
Ảnh minh hoạ
Kể từ cái lúc cưới chồng đến khi mang bầu, sinh con, lần này mới là lần thứ hai con gái ông về. Chẳng hiểu sao biết con sẽ về, ông vừa vui vừa buồn cả đêm 2 vợ chồng trằn trọc chẳng ngủ được. Ông lo con đi đường sẽ vất vả. Ông lo hơn khi con về sợ nhà chồng sẽ không vừa ý. Ở rồi, liệu có ở được lâu, niềm vui ngắn chẳng tày gang lại phải chia tay từ giã.
Cha mẹ gia vui mừng mỗi khi con cháu về thăm
Từ ngày con cháu về ông bà vui lắm, không ăn cũng thấy no. Việc đồng áng chẳng màng, ngày nào cũng ở nhà chơi với cháu, không rời nửa bước. Ông bà chạy khắp làng xóm để tìm mua những món ăn mà con gái ông thích nhất. Con gái lớn rồi, lại có chồng, có con, bất giác ông thèm được ôm con như những ngày nó còn bé.
Trước ngày con gái về nhà nội, đêm hôm ấy, con gái đã dựa đầu vào vai ông lặng lẽ:
– Bố nhớ giữ gìn sức khỏe. Mấy tháng nữa con lại về.
– Cuộc sống con ổn không?
– Ổn bố ạ.
– Nếu khó khăn quá, cứ về nhà, bố mẹ luôn đợi con.
Cái gật đầu nhè nhẹ của con gái thôi mà hai tấm lòng cạnh nhau cứ trĩu nặng.
Bất giác ông nghĩ đến tuổi thọ của mình. Ông đã ngoài 60, nếu tính ra một năm nhiều lắm con gái chỉ về được 2 lần, vậy là ông sẽ chỉ còn được gặp con thêm bao nhiêu lần nữa đây. Chẳng cần ôm con ông cũng biết, con gầy đi nhiều, khuôn mặt hồn nhiên ngày nào giờ cũng hiện lên đầy vẻ mệt nhọc, lo toan. Vẫn biết là quy luật thường tình của cuộc sống nhưng vẫn chẳng thể tránh khỏi xót xa.
Ngày tiễn con gái ra xe, ông đùm đùm nắm nắm cho con biết bao nhiêu đồ. Nhìn con ôm cháu lên xe, ông bất giác sụt sịt:
– Rảnh lại về thăm bố mẹ nhé, bố thương mày lắm!
Cô con gái chỉ gật đầu bởi biết nán lại thêm chút nữa cả hai bố con sẽ chẳng lỡ rời đi. Cả cuộc đời cô, có lẽ hình ảnh khiến cô xót xa nhất chính là hình dáng của bố cô khuất mờ dần khi xe lăn bánh. Còn ông, nếu có thể được lựa chọn thêm một lần nữa, chắc chắn ông sẽ không muốn gả con gái đi xa.
Theo webtintuc.com
Xem thêm
Vào ngay Fanpage của theAsianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác!
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!