Tâm sự tình yêu buồn – “Tình yêu là gì? mà thế giới phải khóc, khi mộng mơ… vỡ tan tành. Tình yêu là gì? mà tôi cố níu với, giấu niềm đau, nhói tim tôi..”
Tâm sự tình yêu buồn! Đường yêu muôn nẻo, lối đi nào cho em?
Tâm sự tình yêu buồn – Đường yêu muôn nẻo, lối đi nào cho em?
“Tình yêu là gì?, mà thế giới phải khóc, khi mộng mơ… vỡ tan tành. Tình yêu là gì? mà tôi cố níu với, giấu niềm đau, nhói tim tôi.” Giọng ca cất lên da diết trong quán trà một ngày cuối thu khiến lòng em tê tái. Vậy là mọi thứ đã kết thúc, hôm nay em ngồi đây một mình, cô đơn trong thế giới không còn anh nữa.
Cùng làm việc cho một tập đoàn lớn của nước ngoài, vậy mà phải 2 năm sau em và anh mới quen nhau. Em còn nhớ như in ngày hôm ấy, em và anh cùng tham dự buổi tiệc cuối năm dành cho nhân viên trên chiếc du thuyền dọc con sông chảy qua trung tâm thành phố.
Anh đứng trên mạn tàu nhấm nháp ly rượu vang ánh mắt xa xăm. Em, một người con gái trầm lặng, cũng chọn cho mình một góc riêng trên mũi tàu, ngắm nhìn bầu trời đêm và thưởng thức làn gió mát mang đầy hơi nước. Cả hai chúng ta đều đắm chìm trong thế giới của riêng mình, cho tới khi ánh mắt em gặp anh. Hai tâm hồn đồng điệu gặp nhau khiến chúng ta xích lại gần nhau. Em và anh ngày càng thân thiết.
Mình đã từng thường xuyên đi cùng nhau
Tâm sự tình yêu buồn – Đường yêu muôn nẻo, lối đi nào cho em?
Mình thường đi chơi chung, cùng nhau thưởng trà và đọc sách. Sở thích của em cũng gần giống với anh. Em thích đi dạo bên bờ hồ vào sáng sớm. Thích ngồi co ro một góc trong quán trà để ngốn ngấu những cuốn sách mới tìm được.
Em đã vui biết bao khi có anh bên cạnh. Anh luôn xuất hiện những lúc em cần giúp đỡ. Anh luôn trêu chọc để em cười những lúc em gặp chuyện bực mình. Có anh, cuộc sống của em không còn tẻ nhạt nữa. Tình cảm mà em dành cho anh càng lúc càng nhiều, nhưng em lại càng lo sợ vì dù đối xử với em rất tốt, nhưng anh chưa bao giờ nói với em lời yêu.
Con gái mà, khi yêu ai rồi thường hay lo sợ vẩn vơ. Hay anh đã yêu người con gái nào rồi? Nhưng em có thấy anh hẹn hò cùng ai đâu nhỉ? Thời gian trôi qua, em càng lo sợ hơn. Sao anh không nói gì? Vậy thứ tình cảm anh dành cho em là gì đây? Coi em như một cô em gái ư?
Lòng luôn rối bời với ngàn vạn câu hỏi tại sao. Chỉ vì tình cảm của anh và em quá mơ hồ, em không thể chịu đựng hơn được nữa. Hôm ấy, em hỏi anh, có phải anh đã có người yêu? Anh cười và đáp lại, ừ đúng vậy! Em cũng cười, nhưng anh có biết trong lòng em đau khổ thế nào không?
Và anh đã im lặng từ đó
Tâm sự tình yêu buồn – Đường yêu muôn nẻo, lối đi nào cho em?
Từ hôm đó, em từ chối tất cả những lời mời từ anh. Anh gặng hỏi em không nói, chỉ cười buồn.
Thì ra là vậy, em hiểu rồi, hóa ra bấy lâu nay em chỉ mộng tưởng viển vông. Có lẽ anh chỉ coi em là bạn, một người bạn có chung nhiều sở thích với anh mà thôi. Anh tài giỏi và hào hoa như vậy, lẽ nào có thể yêu một người con gái quá đỗi bình thường như em chứ?
Em chọn ra đi, mang theo trái tim tan vỡ. Anh tìm mọi cách liên lạc với em, anh nói anh yêu em. Nhưng anh không thể bỏ rơi người con gái ấy, cô ấy chỉ còn mình anh trong cuộc đời này. Vậy ư? Em tưởng rằng chuyện éo le như vậy chỉ có trong tiểu thuyết? Nếu đã biết mình không có tương lai tại sao anh lại đến bên em?
Em không biết tình yêu là gì, nhưng nếu phải đau khổ như vậy để được yêu, thì xin trái tim đừng bao giờ rung động, cho lòng người mãi được bình yên. Giờ đây, ở phương trời xa, nỗi nhớ về anh vẫn còn nguyên vẹn.
Điều đó đã trở thành vết thương lòng trong em
Nhớ không dám nói là nhớ, buồn không dám nói là buồn, cứ âm thầm sống với quá khứ, tự hành hạ mình. Ngày anh cưới, cô dâu rạng rỡ đi bên anh không phải là em. Em giấu mình trong phòng nấc nghẹn trong nước mắt. Đau khổ hay nuối tiếc giờ đã không còn ý nghĩa. Vì chúng ta đã mãi xa rồi. Anh là của người khác, và rồi thời gian sẽ khiến anh quên em.
Chút kỷ niệm buồn chỉ nên giấu kín. Vết thương lòng rồi sẽ nguôi ngoai. Cuộc đời vốn dĩ là như thế. Đường yêu muôn nẻo, không phải ai cũng tìm đúng lối đi cho mình. Cả tuổi thanh xuân cống hiến cho tình yêu, thứ nhận được chỉ là những tổn thương, day dứt. Chẳng phải vì bị phụ tình mà có người con gái phải gieo mình nơi biển lửa của Tuyệt tình cốc đấy sao?
“Hỏi thế gian tình ái là chi
Mà đôi lứa thề nguyền sống chết
Nam bắc hai đàng rồi ly biệt
Mưa dầm dãi nắng hai ngả quan san
Thiếp nhớ chàng muôn ngàn đau khổ
Thiếp nhớ chàng khốn khổ xiết bao”…
Hangfah
Theo: https://vn.theasianparent.com
Xem thêm các bài viết khác:
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!