Yêu người không yêu mình có lẽ là một lựa chọn khó khăn. Bởi cuộc sống vốn nhiều điều không như mình mong muốn. Tình yêu là một trong số đó.
Trên đời có rất nhiều điều khó lý giải. Nếu như ai đã từng đọc “Cô gái đến từ hôm qua” của Nguyễn Nhật Ánh, có lẽ cũng sẽ thấy nhân vật chính luôn tự hỏi điều đó. Theo tình thì tình phớt, phớt tình thì tình theo, âu cũng là điều lạ lùng…
Tình yêu chắc chắn là điều cực kỳ khó lý giải. Làm sao đây khi phải yêu người không yêu mình, trong khi người mình yêu thì không được đáp lại? Phải chấp nhận hay ngược lại dòng số phận?
Quan điểm số đông về yêu người không yêu mình
Có người cho rằng yêu người không yêu mình chính là tự cầm dao cứa vào tim. Tự khắc lên vết sẹo sâu hoắm, dai dẳng với nỗi buồn buông không được, ôm giữ không thành. Nhiều người lướt qua, ngắm nghía thứ tình cảm chân thành nhưng sắc lạnh như khối băng ấy, thờ ơ, dửng dưng, cho rằng việc gì phải làm khổ bản thân trong thứ tình yêu biết trước không có kết quả.
Yêu người không được đáp lại là điều ngốc nghếch
Và rồi, người ta cứ khuyên nhủ bằng thứ triết lý ngột ngạt, là hãy thương lấy chính mình mà không thể nhìn thấu tận tâm can kẻ trong cuộc.
Những kẻ yêu đơn phương như ta ấy mà, không phải dại khờ ngu ngơ đến nỗi chẳng nhìn thấy ngõ cụt. Nhưng rõ ràng thấy phía trước là bão giông mịt mù vẫn khăng khăng bước tiếp. Những tiếng thở dài nén thành tuyệt vọng, tình yêu một phía suy cho cùng là nỗi sầu không lối thoát, là hy vọng dập tắt chỉ với một ánh nhìn.
Lý trí muôn đời không khuất phục trước con tim. Kẻ từng đau vì yêu, cuồng nộ trong mớ hỗn độn chẳng tìm cách dọn dẹp ấy, chỉ biết lặng thầm chịu đựng tất cả. Những người yêu đơn phương luôn rơi vào trạng thái giằng xé. Một bên nhắc rằng đến lúc buông bỏ tất cả để tìm một con đường mới. Nhưng tình cảm nào đơn giản vậy.
Những cảm giác phải đối mặt khi yêu người không yêu mình
Yêu một người không yêu mình đã là thất bại rồi. Ông bà ta thường cả nể. Bảo rằng, cứ yêu đi rồi sẽ được đáp lại. Bây giờ họ chưa yêu ta nhưng thời gian sẽ xóa nhòa mọi khoảng cách. Nhưng tình yêu nào phải đơn giản như thế… Yêu như vậy, tức là phải chấp nhận thôi.
Yêu người không yêu mình: Phải mòn mỏi chờ đợi
Bất cứ ai khi trao đi tình cảm của mình đều mong muốn nhận được sự đáp trả tương tự. Nhưng với trường hợp yêu người không yêu mình thì điều đó không bao giờ xảy ra. Dù bạn có cố gắng, có nỗ lực như thế nào người đó cũng không nhìn thấy, cũng không ghi nhận hay trân trọng tấm chân tình bạn dành cho họ.
Đợi chờ trong mòn mỏi, mấy ai chịu được…
Với họ, sự quan tâm của bạn trở nên phiền phức, khó chịu bởi bạn không phải là người họ mong chờ nhận được sự quan tâm. Bạn chỉ làm người đó không thoải mái khi gặp mặt, cũng có thể họ tránh không muốn tiếp xúc với bạn. Bạn vẫn tiếp tục sẽ khiến đối phương chán ghét. Đôi khi bạn còn là một nỗi ám ảnh với họ.
Bạn quan tâm đối phương 10 phần và chỉ mong người ấy đáp lại 1 phần cũng toại nguyện. Nhưng ngay cả 1/10 sự quan tâm bạn mong mỏi ấy, người đó cũng không hề động lòng. Bởi bạn không phải đối tượng họ muốn dành sự quan tâm, không phải đối tượng họ để mắt tới. Đắng…Quá đắng!
Thất vọng là cảm giác khi yêu người không yêu mình
Trong mọi việc, sự cố gắng, nỗ lực và cả những hy sinh của mình không được ghi nhận. Yêu kiểu này, người ta cảm thấy thất vọng vô cùng. Sẽ chẳng ai có thể vui vẻ chấp nhận việc những gì mình làm, những gì mình cống hiến chẳng hề được coi trọng. Thậm chí không một ai nhìn nhận ra.
Thất vọng… cảm giác như đánh mất cái gì đó
Yêu một người không yêu mình cũng tương tự như thế. Bạn làm mọi thứ chỉ mong người đó hiểu được tình cảm mình dành cho họ. Nhưng cuối cùng, người ta không quan tâm. Bạn toàn tâm toàn ý, sẵn sàng hy sinh cả bản thân để mang lại cho đối phương những điều tốt đẹp nhất. Nhưng tất cả với họ chẳng hề có ý nghĩa gì.
Bạn càng hy sinh bao nhiêu, lại càng khiến bản thân trở nên thất vọng bấy nhiêu. Càng cố gắng để được gần đối phương, thì họ lại càng xa cách bạn. Bạn bước 1 bước, người ta chạy xa 10 bước. Cứ mãi rượt theo, cứ mãi bị bỏ lại đằng sau một cách phũ phàng như thế, lâu dần bạn cũng sẽ cảm thấy chán nản, thấy thất vọng.
Thực tế là…Mình chẳng khác nào một kẻ vô hình trước mặt đối phương.
Mất niềm tin vào tình yêu
Vốn những người yêu đơn phương thường rất chung tình. Thậm chí họ là những kẻ si tình một cách mê muội, cuồng nhiệt. Chính vì thế, khi tình cảm của họ không được đáp trả, không được ghi nhận mà bị chối từ một cách không thương tiếc, có khi là bị ném đi chẳng chút do dự. Tất cả như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim mong manh, yếu đuối kia, khiến nó phải hứng chịu sự đau đớn tột cùng, những tổn thương, những mất mát chẳng ai hiểu thấu ấy.
Tất cả đọng lại trong họ một nỗi sợ… Họ sợ tình yêu và đương nhiên họ cũng mất luôn niềm tin vào tình yêu. Tôi đã dành tất cả mọi thứ mình có, thậm chí là cả sinh mạng này để yêu một người. Nhưng đổi lại tôi được gì ngoài những nỗi đau. Thế thì lấy gì để tôi tin trên đời này có tình yêu chứ? Tôi đã chân thành, đã cố gắng và nỗ lực bằng mọi cách. Kết quả, mọi thứ tôi làm đều vô nghĩa với họ.
Bỏ lỡ cơ hội
Cứ mãi theo đuổi một người chẳng thuộc về mình. Mải mê kiếm tìm thứ tình yêu nơi vô cùng ấy. Cứ miệt mài chờ đợi trong mỏi mòn, để rồi bỏ qua tất cả những người thật lòng yêu thương mình. Đắm chìm trong thứ tình cảm một chiều ấy, thứ tình cảm đơn phương không có kết quả ấy, thứ tình cảm chỉ biết cho đi mà không bao giờ được biết đến hay đón nhận ấy. Để rồi khi ngoảnh lại, chẳng còn ai bên mình.
Giá như… bạn buông tay sớm thì đã có tình yêu đích thực
Tất cả những người thực lòng đến với mình, đều bị mình xua đuổi, bỏ qua chỉ vì sự mê muội, mù quáng bởi thứ tình yêu không có tương lai ấy. Yêu một người không yêu mình chẳng khác nào tự mình tước bỏ đi cái quyền được hưởng hạnh phúc, được có một tình yêu trọn vẹn. Yêu một người không yêu mình là tự chuốc lấy sự đau khổ, thê thảm, thất vọng ê chề.
Những quan điểm trái chiều xung quanh việc yêu người không yêu mình
Yêu là yêu! Không có đúng hay sai gì cả. Đã yêu là phải chấp nhận. Bịt tai lại, đừng nghe dư luận xung quanh. Bởi nếu để ý, quan điểm cũng rất khác nhau.
– Tình nguyện đánh cược, tình nguyện chịu thua.
– Không yêu là tiếc nuối một đời. Yêu là đau khổ một đời.
– So sánh với việc sống trong thế giới mà anh chẳng cần em, thà rằng em quên anh đi, đạo lý ấy em hiểu, nhưng nói thì rất dễ, yêu rồi sao mạnh miệng được như vậy nữa. Em tình nguyện ở trong vòng tròn do anh đặt ra, trái tim em trao trọn cho anh chẳng cần anh trả lại. Bởi vì em yêu anh, vốn chẳng liên quan gì đến anh.
Xa nhau một ngày, rời nhau một đời
– Mãi sau này em mới hiểu, em vốn chẳng nợ gì anh. Bản thân em chẳng hề tồi tệ đến thế. Chẳng qua trong lòng anh, em chẳng đáng một xu.
– Bạn có thể yêu một người, yêu đến thành tro bụi nhưng làm gì có ai sẵn lòng yêu một người trong tro bụi như bạn.
– Không sao cả, anh không cần cho em cơ hội, dù sao thì em vẫn còn cả một đời để lãng phí.
– Làm gì có đáng hay không đáng, chỉ có bằng lòng hay không bằng lòng thôi.
– 99 bước đều là yêu. Bước cuối cùng là tự trọng.
– Thích người ấy, nghiêm túc và cẩn trọng. Từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, yêu người ấy, đã là món nợ tôi phải trả giá bằng cả đời này.
– Làm gì có ai ngay từ phút đầu đã để ý quan tâm đến bạn, không thử trả giá thì nói gì đáng hay không đáng.
Lời kết
Mỗi người chỉ sống một lần thôi… hãy biết trân trọng!
Yêu người không yêu mình, đó là cái kết rất đắng. Mà nếu bạn không sớm nhận ra và từ bỏ, cuộc đời bạn sẽ phải đau khổ và nếm trải rất nhiều. Đừng cố gắng quá! Bởi, người đó cũng chỉ là một trong vô vàn mảnh ghép ngoài kia. Hãy tìm người thực sự trân trọng bạn nhé.
Xem thêm:
Vào ngay Fanpage của theAsianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác!
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!