Vợ chồng U60 lần đầu có con sau hành trình 10 năm kiên trì: “Bố mẹ đã phải đợi 10 năm để được gặp con yêu, Thỏ à. Con là món quà vô giá. Người ta bảo sẽ thật khó khăn, vất vả khi làm bố mẹ ở tuổi 50, 60. Nhưng con như một bầu không khí mới để bố mẹ bấu víu vào đó sống vui hơn mỗi ngày”
Cuộc tình anh Nghĩa và chị Khánh: Nếu không có con thì giải tán
Ngày xưa – cách đây 10 năm, anh Nghĩa là một cán bộ quân sự, còn chị Khánh học giỏi tiếng Hàn, từng được giữ lại bên nước bạn công tác. Anh từng trải qua một đời vợ, nhưng vì gặp trục trặc nhiều vấn đề trong gia đình nên 2 vợ chồng quyết định thôi, đường ai nấy bước sau này. Chị Khánh kể đã trải qua một vài mối tình, nhưng chẳng hiểu sao cứ trượt dài mãi… Vì chị kén, hết sức kén! Thậm chí đến bây giờ, có “anh trai mưa” nọ vẫn chưa chịu lấy vợ vì… “tiếc” chị.
Anh Nghĩa gặp chị Khánh rồi đem lòng thương nhớ chị. Nhưng chị thì không. Chị không đồng ý làm bạn gái anh, dù tuổi chị cũng đã quá ngưỡng cập kê.
Khi tán tỉnh chị, anh từng buông lời: “Anh số kiếp vất vả, lận đận. Cuối đời muộn màng gặp em thì em cũng kén chọn quá… nên giờ còn mỗi anh. Em với anh có quá nhiều điểm chung. Anh sinh năm Bính Thân, còn em Mậu Thân. Chúng mình đều là… con khỉ. Khỉ anh sẽ bảo vệ, chăm sóc, nhường nhịn và chiều chuộng khỉ em. Họ hàng nhà anh, nhà em nhiều người trùng tên nữa đó…”.
Ấy thế mà, trước hàng tá lập luận “sắc bén” của anh, chị lại chả “xi nhê” gì.
Lại nói chuyện sự nghiệp của chị Khánh. Sau một thời gian công tác bên Hàn Quốc, chị về quê chơi, tính ở vài hôm thôi rồi lại qua bển. Thế nhưng, thời điểm đó, bố chị ốm nặng rồi qua đời. Chị quyết định không đi nữa.
Chuyện tình cảm của anh chị sẽ không tiến triển mấy, nếu không nhờ… bà mẹ vợ. Cụ thân sinh nhà chị mến bộ đội lắm. Cơ bản, nhà anh nghèo, anh chẳng có gì nhiều ngoài tấm chân tình cùng sự thật thà đậm chất người lính.
Cách nhau 12 tuổi, anh chị có cách sống và môi trường sống khác nhau. Nhưng khi đến với nhau, để trụ được, anh phải thay đổi. Bản thân chị cũng vậy. Chị từng bảo nếu không con thì… giải tán. Nhưng tính anh lại kiên trì và nhẫn nại. Anh bảo, “Tuỳ em thôi. Nếu em xác định không có con rồi phải li dị, nếu em không lấy anh, thì anh… đi tu”.
Năm 2008, anh chị kết hôn, xây dựng một tổ ấm nhỏ. Khi đó, chị 40 tuổi, còn anh tròn 52.
Anh chị kết hôn năm 2018. Khi đó chị 40 tuổi, còn anh tròn 52
Chặng đường 10 năm vợ chồng U60 lần đầu có con thấm đẫm mồ hôi và nước mắt
Trưa một ngày cuối năm, vợ chồng ông Trần Đại Nghĩa (63 tuổi) và bà Lê Kim Khánh (50 tuổi) ở đường Ngọc Thụy, quận Long Biên, Hà Nội tật lo mừng sinh nhật cho con gái Trần Lê Trúc Anh tròn 1 tuổi.
Ở cái tuổi mọi người lên ông, lên bà thì vợ chồng ông Nghĩa mới được làm cha mẹ. Họ đã trải qua hành trình suốt 10 năm ròng rã ngược xuôi khắp các bệnh viện lớn nhỏ, dùng đủ các loại thuốc Đông – Tây y và rồi trái ngọt đã đến… Suốt một năm qua, con gái chào đời là niềm hạnh phúc vô bờ bến, không có gì quý giá hơn đối với người đại tá quân đội đã về hưu này.
Vợ chồng ông Nghĩa hạnh phúc bên con gái Trúc Anh
“Bố mẹ đã phải đợi 10 năm để được gặp con yêu, Thỏ à. Con là món quà vô giá. Người ta bảo sẽ thật khó khăn, vất vả khi làm bố mẹ ở tuổi 50, 60. Nhưng con như một bầu không khí mới để bố mẹ bấu víu vào đó sống vui hơn mỗi ngày”, ông Nghĩa hạnh phúc nói.
Chia sẻ với chúng tôi, bà Khánh cho biết, không biết cảm xúc nào diễn tả thành lời kể từ khi bé Trúc Anh chào đời. “Thật sự hạnh phúc lắm tôi 50 tuổi, bố 62 tuổi mới được đón con. Trong một năm qua sau khi sinh con niềm vui cũng có, sự trăn trở lớn tuổi không biết chăm sóc con kiểu gì. Cũng may trời thương con một năm đã đúng theo cữ 3 tháng biết lẫy, 7 tháng biết bò, 9 tháng lò dò biết đi, đến nay con tròn 1 tuổi, hạnh phúc này vô bờ bến”, bà Khánh tươi cười bên con gái.
Vợ chồng bà Khánh đã trải qua chặng đường hành trình 10 năm tìm kiếm mụn con. Ngày 29/12/2018 bé Trúc Anh chào đời trong niềm hạnh phúc của cặp vợ chồng U60 lần đầu có con
Làm mẹ khi đã ở tuổi U50 thế nhưng bà Khánh đủ sữa cho con gái bú không phải dùng sữa ngoài. Ngày sinh nhật 1 tuổi của bé Trúc Anh cũng là ngày mà cách đây 11 năm vợ chồng bà nên duyên vợ chồng.
“Gia đình tôi mừng sinh nhật cho con để đánh dấu bước ngoặt cuộc đời mình. Chúng tôi hạnh phúc vô cùng, đây cũng là dịp để vợ chồng tôi tri ân những người bạn, họ hàng hai bên, các cô dì chú bác nội ngoại đã đồng hành, chia sẻ chúng tôi đến ngày nay có bé Trúc Anh, hạnh phúc lắm”, bà Khánh xúc động.
Tuổi đã cao nhưng ông bà mới được làm cha mẹ, họ dành hết thời gian chăm con gái
Nhớ lại những dịp lễ, Tết trước đây bà Khánh và ông Nghĩa thấy bùi ngùi. Cứ đến ngày đi chúc Tết mọi người lại hỏi “chưa có con à?” khiến vợ chồng bà Khánh thấy tủi thân. Thậm chí đi ngoài đường thấy những gia đình tay bồng bế con hay chở con đi chơi vợ chồng bà lại chạnh lòng. Câu hỏi “bao giờ chúng ta có con anh nhỉ?” cứ hiện hữu trong tâm trí bà Khánh. Hiểu nỗi lòng vợ nên ông Nghĩa luôn động viên, bên cạnh vỗ về.
“Rằm tháng 8, Tết, Noel mọi gia đình thì đi súng sính đưa con đi chơi, vợ chồng tôi thì đi lướt qua nhìn mà tủi thân. Tôi đi làm ở cơ quan những dịp nghỉ lễ mọi người lĩnh quà cho con mình thấy mình không có. Khi tuổi mình đã cao khao khát làm mẹ luôn cháy rực trong lòng, Trung thu mọi người đưa con đi chơi mình không có. Năm vừa rồi có con hạnh phúc nhất, vợ chồng tôi cho con đi chơi suốt. Cháu đi đến đâu ai cũng nhìn vì bố mẹ cháu già. Ai cũng bảo ông bà đưa cháu đi đâu đó vợ chồng tôi lại thanh minh không bố mẹ hiếm muộn đấy”, bà Khánh kể về những tình huống cười ra nước mắt.
Tiếp lời vợ, ông Nghĩa cho hay, khi có bé Thỏ cuộc sống của vợ chồng ông thay đổi rất lớn, là bước ngoặt cuộc đời. Có con giúp vợ chồng ông gắn kết được tình cảm gia đình hai bên nội ngoại, mọi người quan tâm khiến ông rất cảm động.
Hình ảnh bé Thỏ hạnh phúc trong vòng tay người thân
“Có người bảo tôi giờ có con thấy lúc nào thư nhàn rãnh rỗi không? Tôi đáp thực sự khi có bé Trúc Anh lúc nào cũng tất bật vội vàng, cảm nhận lúc nào cũng thiếu thời gian để chăm sóc cho con. Ở tuổi xế chiều nhưng tôi sẵn sàng đón nhận mùa xuân mới, điều kỳ diệu mới sẽ đến với gia đình tôi, tất cả giờ dành hết cho con. Cuộc đời tôi công tác trong ngành quân đội cho đến khi về hưu đã giành nhiều huân huy chương nhưng đối với tôi, con là huân chương cao quý nhất cuộc đời ban tặng cho mình”, ông Nghĩa nói.
Những tấm ảnh chụp cùng con gái, vợ chồng ông Nghĩa đều lưu giữ lại
Hiện tại bé Thỏ đã biết đi, ngã liên tục khiến hai vợ chồng ông Nghĩa không rời mắt khỏi con nửa bước. Những tiếng bi bô đầu đời gọi ba mẹ khiến cặp vợ chồng U60 lần đầu có con như “hồi xuân”. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng mà ông bà muốn dành cho con. Tết năm nay vợ chồng ông Nghĩa sẽ đưa con đi về quê Hưng Yên thăm gia đình, dòng họ. Cùng với đó sẽ bên con đi chúc Tết mọi người. Ông muốn mỗi ngày bên cha mẹ là một ngày vui và ý nghĩa với bé Thỏ.
Giờ đây bé Thỏ lớn trong vòng tay cha mẹ từng ngày. Vợ chồng ông Nghĩa cũng đều dành hết thời gian chăm sóc cho con. Ông mong rằng bé Thỏ sẽ khôn lớn, không ốm đau bệnh tật… Với họ chặng đường nuôi con còn dài nhưng đó là những cảm xúc bồi hồi, xúc động nhất. Đó là trái ngọt nhất dành cho gia đình ông, là hy vọng với những cặp vợ chồng hiếm muộn khác…
“Nhật ký tìm con”
Mẹ xây dựng gia đình với bố khi 2 người đã đi được gần nửa cuộc đời. Mẹ 40, còn bố tròn 52 tuổi. Bố mẹ mong chờ con như bao cặp vợ chồng khác. Nhưng ở tuổi này, đón được con với cả bố và mẹ đều không dễ dàng.
10 năm một chặng đường đầy gian nan, vất vả, thấm đẫm mồ hôi và nước mắt, để có thể tìm được con. Thậm chí nước mắt bố mẹ nuốt vào trong âm thầm, không ai biết. Hết vào Nam ra Bắc, kết hợp Đông Tây y, kim cổ… Một lần thai lưu, 1 lần mổ nội soi, 4 lần chuyển phôi thất bại.
Đến năm 2012, anh trai con đến với bố mẹ như một điều tuyệt vời nhất cuộc đời. Thế nhưng, sau mũi tiêm bổ phổi ở tháng thứ 8 của thai kỳ, một lần nữa, mẹ lại đánh mất thiên chức cao cả nhất của người phụ nữ. Mẹ rơi vào trầm cảm, và tưởng như, sẽ chấm dứt cuộc sống hôn nhân tại đây. Mẹ muốn giải thoát, cho cả mẹ và bố.
Rồi có 1 ngày, mẹ đã phải đợi thêm 6 năm, để gặp được con yêu, Thỏ à. Ngày 29/12/2018, con cất tiếng khóc chào đời, nặng 2,8 kg. Trần Lê Trúc Anh – một cô bé xinh đẹp, mảnh mai và mạnh mẽ. Lần đầu được làm cha mẹ ở tuổi 50-60, có cả những bỡ ngỡ lẫn khó khăn, nhưng bố mẹ cảm nhận được niềm hạnh phúc vô bờ mỗi ngày.
Con gái yêu quý, mẹ mong rằng, những trang nhật kí này sẽ còn được viết tiếp, kéo dài mãi cho tới khi con trưởng thành. Được nhìn con lớn khôn khỏe mạnh, vui vẻ, chính là khát khao cháy bỏng nhất suốt 10 năm qua của bố mẹ…”.
Nguồn afamily.vn
Xem thêm:
Vào ngay Fanpage của TheAsianParent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác!
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!