ĐUỐI NƯỚC – Nguy hiểm có thế khiến trẻ tử vong
Những năm gần đây, có rất nhiều bài báo đã đề cập đến việc trẻ bị đuối nước và cung cấp không ít thông tin về những cách phòng tránh để trẻ không gặp phải tình huống nguy hiểm này.
Xin hãy bỏ ngay suy nghĩ rằng “Quan tâm làm gì, chắc gì nó đã xảy ra với mình!”.. Vâng, đó chính là vấn đề của các bậc cha mẹ. Một lần nữa nhấn mạnh rằng: “Đừng chủ quan! Điều này có thể xảy đến với bất kì ai.”
Tâm sự dưới đây của một người cha chứng kiến và trải qua quãng thời gian kinh khủng khi con mình bị đuối nước..
KHI CON CẬN KỀ CÁI CHẾT
“Hôm đó là một ngày đẹp trời. Tôi vừa dành vài ngày trước đó để dự tiệc độc thân của anh bạn ở New Orleans. Tôi đã rất hào hứng và mong đợi việc mình có thể vui vẻ cùng mấy ông bạn, cùng nhau uống cho đến say mèm. Và thực tế là, tôi đã quay về nhà bằng toàn bộ chút sức lực còn lại. Việc cuối cùng tôi có thể làm đó là thả mình rơi xuống chiếc ghế êm ái.
Tuy vậy, con trai của tôi, luôn là một cậu bé đầy năng lượng. Chắc hẳn nó đã kéo cả đống đồ chơi ra khỏi hộp và rủ tôi chơi cùng. Rất tiếc là mọi nỗ lực lôi kéo của nó hoàn toàn bị tôi từ chối. Thật ra là tôi có chút cố gắng cùng chơi với nó, nhưng tôi tập trung vào TV hơn cả con trai tôi. Sau cùng thì nó chán tôi quá và quyết định đi chỗ khác chơi.
Vợ tôi ngày hôm đó buôn điện thoai liên tục, đi ra đi vào. Nhưng thật may mắn, thay vì đi thẳng vào phòng ngủ như mọi khi, hôm đó cô ấy bỗng nhiên đi qua cửa chính. Sau đó cô ấy đi vào bếp rửa tay.. Rồi 1 tiếng hét thất thanh của cô ấy đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi sau này.
“Michael, Matthew đang nổi trên bể bơi”
Vợ tôi lao như tên bắn, phi thẳng xuống hồ bơi mà không cần suy nghĩ dù chỉ một tích tắc. Đó là khoảnh khắc cả đời tôi không thể quên. Con trai tôi.. nhợt nhạt và không có dấu hiện của sự sống.
Tim tôi tan nát. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ được đó là hô hấp nhân tạo cho con, lật con lại và siết chặt. Tôi không biết phải làm thế nào để hô hấp nhân tạo cho 1 đứa bé. Mỗi lần tôi cố ấn mạnh vào bụng con, tôi như đang ấn vào 1 miếng bọt biển sũng nước.
Tôi thực sự không dám nhìn thẳng vào thằng bé vì con vẫn chưa có chút dấu hiệu tỉnh lại.
Tôi bảo vợ gọi 911 và cô ấy đã làm ngay lúc đó.
“Trời ơi con tôi chết rồi!” Đó là tất cả những gì tôi đã nghĩ đến.
Tôi bế con mình và chạy chân trần đến thẳng ô tô, trong đầu thực sự không biết mình phải đi đâu. Lúc đó chỉ biết tự trách mình rằng đã quá thờ ơ với con. Tôi tự khẳng định rằng vợ tôi sẽ đòi ly dị và tôi sẽ tự sát vì tôi không thể sống với cảm giác tội lỗi này đến hết cuộc đời. Điều cuối cùng con trai tôi nhìn thấy đó là một ông bố ngồi đó, trong chiếc ghế bành và say xỉn. Nếu là bạn, bạn có thể chịu đựng được suy nghĩ kinh khủng rằng chính mình đã giết con trong khi tất cả những gì con muốn là tôi hãy quan tâm đến nó?
CON TÔI NGỪNG THỞ
Sự việc xảy ra lúc 4 giờ chiều. 4 giờ 4 phút vợ tôi gọi cấp cứu. Chúng tôi mất 4 phút để chạy xe đến một phòng cấp cứu nhỏ. Tôi đã phải hét lên với vợ mình để nhắc nhở cô ấy hãy tiếp tục sơ cứu cho con, mặc dù lúc đó cô ấy liên tục hét lên rằng cô ấy căm thù tôi.
Con trai tôi chắc chắn đã bị đuối nước khoảng 1-4 phút. Cộng thêm 4 phút ngừng thở trong lúc chúng tôi đưa con đến phòng cấp cứu. Nhưng trước khi đến nơi, tôi bảo vợ hãy hô hấp nhân tạo cho con một lần nữa. Và cảm ơn trời đất, con tôi đã mở mắt.
Tôi nhớ đã có lần mình nói với vợ rằng tôi ghét nhất là tiếng hét của con trai mình. Và, tôi không muốn nghe nó hét bất kì một lần nào nữa. Vậy mà khi con trai tôi hét lên sau vài phút ở trong phòng cấp cứu. Thực sự tiếng hét đó đã cứu vãn cuộc đời tôi, tôi tin rằng đó là âm thanh ngọt ngào nhất mà tôi từng nghe trong đời.
Sự chờ đợi vào lúc đó quả thực là một cực hình
Xe cấp cứu đến để đưa con tôi đến bệnh viện lớn hơn. Và chỉ bố hoặc mẹ được đi theo con. Vậy nên tôi quay trở lại nhà giúp các điều tra viên chụp lại hiện trường để xem liệu có dấu hiệu phạm tội nào không. Tôi dã khóc suốt dọc đường về nhà, điều đó cũng đồng nghĩa với việc tôi thực sự thấy đau khổ.
Không một tin tức nào quả là địa ngục với tôi lúc đó. Tôi không biết con mình có thể vượt qua hay không. Tôi thẫn thờ ngắm nhìn mọi thứ của con, đồ chơi, quần áo, những thứ có thể con sẽ không bao giờ được chạm vào nữa.
Điều duy nhất tôi nghĩ lúc đó là làm sao để con tôi có thể vượt qua được.
Bệnh viện Memorial Herman Hospital
Khi đến bệnh viện, tôi vẫn chưa thể chắc chắn rằng con mình có qua khỏi không. Tôi đã nghĩ thông suốt trong khoảng thời gian chờ đợi. Rằng tôi sẽ giành nhiều thời gian cho con. Bớt lo lắng về công việc như mọi khi. Tôi sẽ không bao giờ đánh đổi những thứ đó với con mình một lần nào nữa.
Khi tôi viết những dòng này, đã là 2:24 phút sáng trong phòng bệnh. Tôi thực sự rất hạnh phúc vì thằng bé đã vượt qua cơn nguy hiểm và đang biến chuyển tốt hơn.
Trong suốt thời gian vừa qua, tôi đã nghe không biết bao nhiêu tin tức, bao nhiêu bi kịch ở trên mạng xã hội và luôn tự nhủ rằng, việc đó chẳng bao giờ xảy ra với mình đâu. Nhưng giờ tôi đã thực sự tỉnh ngộ. “Tuổi thơ của các con rất ngắn ngủi. Hãy dành nhiều nhất thời gian mà bạn có thể để chơi đùa tận hưởng tuổi thơ cùng con!”
MỘT SÓ LỜI KHUYÊN
Dưới đây là một số lời khuyên dành cho các bậc cha mẹ để tránh những việc đáng tiếc xảy ra:
- Hãy dựng hàng rào xung quanh bể bơi, sử dụng và bảo dưỡng chúng thường xuyên
- Giao con cho một người lớn chịu trách nhiệm trông chừng con khi con ở dưới nước
- Dạy con tập bơi
- Trang bị sẵn kiến thức và cách hô hấp nhân tạo vì đây là cách sơ cứu hiệu quả nhất khi con bị đuối nước.
-Ele Luong-
Bài viết được biên dịch từ: The Asianparent Singpaore
Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!