Nhật ký vượt cạn: Mẹ bầu rủ chồng đi ăn vặt "đã đời" dù đã rỉ ối vì biết sinh xong phải kiêng khem đủ thứ!

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Nhật ký vượt cạn: Những câu chuyện đầy cảm xúc về hành trình chào đón con yêu chào đời.

theAsianparent Việt Nam gửi đến mẹ câu chuyện vượt cạn của mẹ Mai Mẫu.

Vợ chồng em cưới nhau từ 07.2019. Định bụng làm vợ chồng son 1 năm mới sinh con để tận hưởng cho đã nhưng bố mẹ em thì giục hoài, vì ai cũng hỏi thăm lâu có người ta lại tưởng vợ chồng làm sao, hay hiếm muộn...

Thế là hai vợ chồng quyết định có con. Công việc chồng đi làm xa nên tuần, hai tuần mới về một lần. Lần đó em me đúng ngày, nhắc chồng luôn may sao chồng về đúng dịp. Cũng không ngờ nhạy thế, em kiểm tra que vạch mờ vạch đậm. Hỏi nhỏ bạn nó kêu có rùi, mừng lắm nhưng chưa dám tin, cũng chưa dám báo chồng để chờ khám chắc chắn mới báo. Bạn em có kinh nghiệm rồi nó kêu đợi được 6 tuần hãy đi khám để biết con có tim thai chưa, chứ khám sớm rồi 6 tuần cũng phải khám lại tốn tiền tốn công.

Đúng 6 tuần em ghé một phòng khám tư gần chỗ làm. Bác sĩ siêu âm bên dưới và nói 'có thai rồi này, có tim thai rồi'. Câu nói đơn giản của bs nhưng sao cảm xúc em khó tả vậy. Em nhìn màn hình chỉ thấy chấm đen đen không rõ lắm, một sinh linh bé nhỏ đang sống trong bụng mình, mình làm mẹ rồi sao? Ra ngoài trong lúc ngồi chờ, em nhắn tin ngay cho chồng, 'chúc mừng chồng lên chức'. Chồng em cũng mừng lắm nhắn lại 'vợ đang đi khám hả, Ba được làm Ba rồi' (vì có nói chồng chiều về đi khám). Vậy đó, về nhà xong gọi video chụp các hình ảnh siêu âm.. Gửi chồng coi. Không ngờ vợ chồng mình nhạy vậy luôn ah. Hai vợ chồng cười khúc khích.

Tên ở nhà của con là Bill. Tên thật là Nguyễn Phúc Hưng

Hai vợ chồng ở trọ Sài Gòn nên tự chăm sóc nhau. Cũng may sao ra tết chồng chuyển công ty nên làm gần và về trong ngày, không còn đi làm xa như trước.

Thai kỳ của e rất ổn, mẹ khỏe con khỏe trộm vía k có gì bất thường. Duy chỉ có 3 tháng đầu nghén ăn gì cũng ớn, ngửi mùi gì cũng sợ, chỉ được cái hơn người là không bị ói. Có kỉ niệm vui như này. 3 tháng đầu em thèm sung với vả kinh khủng, vì nghén không ăn được gì chỉ thèm gì chát chát. Em lùng hết các chợ hỏi mua vả nhưng không có vì không phải mùa. Đến lúc nghĩ không còn hi vọng nữa ghé mua rau về thì bất chợt thấy cây sung ngay bên cạnh sạp rau. Em vừa mua rau vừa tám tâm sự chuyện em nghén thèm sung nhờ anh chủ hái cho ít, chắc bận bán hay gì đó ảnh nói để mai anh hái cho vì chị chủ cây sung có nhờ hái nhưng giờ không hái được, em vui lắm nói anh hái rồi để em tầm 1kg nhé. Có gì em gửi tiền. Anh vui vẻ nhận lời còn nhấn mạnh mai nhớ ghé lấy nhé chứ không để hư uổng.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Về tới nhà em đem chuyện đi kiếm mua vả, sung cho cô chủ nhà nghe (em ở trọ). Cô đem chuyện kể cho chồng cô nghe. Ngày hôm sau định bụng đi làm về ghé anh hàng rau lấy sung về ăn mà thui thủi thế nào lại quên về thẳng nhà. Vừa về tới cô chủ nhà đã lân la 'con có quà', chà một rổ sung trên bàn. Thì ra chú chủ nhà nghe vợ kể thấy tội quá biết có cây sung gần công viên nên ra hái về cho. Em sung sướng hò hét nhưng rồi em cũng chợt nhớ ra em quên ghé anh hàng rau lấy sung. Giờ có nên chạy ra lấy không ta và rồi em đã để ảnh leo cây. Tới giờ vẫn áy náy và thầm cảm ơn lòng tốt của ảnh. Thỉnh thoảng ghé mua rau nhưng bịt kín khẩu trang sợ ảnh nhớ ra.

Đấy người ta nói bà bầu thèm gì phải ăn bằng được là vậy. Không được ăn thì thèm thuồng ước ao, cơ mà được ăn thì chẳng ăn được bao nhiêu.

Chồng em được cái tâm lý, chiều vợ. Vợ thèm gì cũng chở đi ăn hết. Em nhớ tam cá nguyệt ba, chiều nào chồng cũng đưa đi đón về, về là mua hai ly nước mía ra công viên vợ chồng đi dạo, người ta nói đi nhiều cho dễ đẻ mà. Vừa đi vừa nghêu ngao hát song ca nữa cơ. Hoặc có hôm đổi gió thì về nhà nấu ăn, ăn sớm xong hai vợ chồng dắt tay nhau đi dạo bộ dọc xóm mấy vòng xong về. Giờ sinh con rồi thỉnh thoảng nhắc lại vẫn thấy hạnh phúc.

Linh cảm em nói chồng, chồng chở vợ đi ăn vặt đi chắc trong tuần này là vợ đẻ thôi, mai mốt đẻ lại kiêng đủ thứ không được ăn.

Tối đó ăn cơm xong em cứ thấy bị rỉ nước y như són tiểu. Em có hỏi nhỏ bạn (nó làm bác sĩ, cũng hai đứa con rồi), nó hỏi đủ thứ rồi cũng không kết luận được vì em cũng không biết chính xác là són tiểu hay rỉ ối. Nhưng tần suất rỉ mỗi lúc một nhiều. Linh cảm em nói chồng, chồng chở vợ đi ăn vặt đi chắc trong tuần này là vợ đẻ thui, mai mốt đẻ lại kiêng đủ thứ không được ăn. Thế là em cẩn thận đeo băng vệ sinh hai vợ chồng đi ăn vặt, ra quán chỉ ăn bánh tráng muối tắc với bánh flan, quất cho mỗi thứ chắc cũng 3-4 phần, thêm 2 phần nui nữa. Mà cứ lúc cảm giác rỉ nhiều hơn, tần suất cũng nhiều hơn. Chắc đúng rồi em nói chồng mai phải đi khám thôi, sợ rỉ ối nguy hiểm.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Đêm đó em đi tiểu liên tục, 3-4h sáng bụng đau quằn quại như đau bụng kinh. Ráng đợi 5h sáng em bật dậy đi tiểu, ra dịch hồng. Mang quần áo xuống tắm xong lên gọi chồng, chồng ơi ra dịch hồng rồi đi bệnh viện thôi. Vẫn bình tĩnh đi ăn sáng đâu đó xong mới vô cấp cứu. Bác sĩ khám báo ối đã vỡ và mở một phân, em được nhập viện, đo cơn gò và tim thai hết buổi sáng, tử cung vẫn chỉ mở một phân. Tiếp tục nằm chờ tới 18h vẫn không có gì thay đổi, bác sĩ quyết định truyền giục sinh cho em. Em không nghĩ nó lại khủng khiếp đến thế, từng nghĩ có thể vượt qua tất cả, mọi đau đớn để sinh con vì em tin em mạnh mẽ, nhưng ôi nước mắt cứ thế chảy ra, cứ mỗi cơn gò đến em ráng gồng hai cánh tay vào thành giường, lăn qua lăn lại hi vọng sẽ bớt đi phần nào nhưng không cơn gò mỗi lúc mỗi tăng làm em đau, cảm giác không thể vượt qua được. Em nghĩ có khi nào mình gục ngã ở đây.. Không, em không thể gục ngã, còn Ba, Ông Bà vẫn đang đợi hai mẹ con.

Trước khi sinh ước ao được sinh thường bao nhiêu nhưng sao giờ cứ ước ao được sinh mổ vì đuối quá rồi

Và rồi ước mơ cũng thành, sau 5h chịu đựng, bác sĩ vô khám lại và quyết định cho ca của em đi mổ vì tử cung vẫn không mở thêm được phân nào. Ôi vậy là sống rồi mẹ thầm nghĩ. Rồi được chuyển vô phòng mổ, phòng lạnh băng hai hàm răng e cắn vào nhau run bần bật, dư âm của cơn đau vẫn còn em nhắm nghiền mắt cho tới khi được chích thuốc tê. Thuốc ngấm và em bắt đầu cảm nhận được sự sống trở lại. Em có thể ngủ nhưng không, e phải tỉnh, phải mở mắt chờ đợi giây phút con có mặt trên thế giới này.

Và rất nhanh, 23:30 30.09.2020 tiếng con khóc oe oe, mẹ rơi nước mắt, con được da kề da với mẹ ngay sau đó, vẫn ngoe nguẩy nhoi nhoi y như lúc còn trong bụng mẹ.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Cho đến khi em được đưa đi mổ, chích thuốc tê nguồn sống mới trở lại, bs đưa con ra rất nhanh, 23:30 30.09.2020, tiếng con khóc oe oe, con được da kề da với mẹ ngay sau đó, vẫn nhoi nhoi y như lúc còn trong bụng mẹ. Sau đó, hai mẹ con được chuyển xuống phòng hồi sức, chồng em đang đợi ở đó, 'Ôi con trai của ba, hai mẹ con giỏi lắm', câu đầu tiên ba nói với hai mẹ con.

Nguyên đêm đó con mút ti mẹ không được, phần vì sữa chưa về, phần vì đầu ti mẹ ngắn. Y tá nhắc nhở cho con ngậm ti đi sữa mới về.

Rồi y tá cân kg, mặc đồ cho con, ba ẵm nói chuyện với con cho tới khi lên phòng dịch vụ. Nguyên đêm đó ba là người cực nhất, thức trắng chạy đôn chạy đáo lo cho hai mẹ con. Vì dịch covid, ba chưa báo hai bà nội ngoại, tính đợi mẹ sanh xong mới báo. Thương ba lắm. Nguyên đêm đó con mút ti mẹ không được, phần vì sữa chưa về, phần vì đầu ti mẹ ngắn. Y tá nhắc nhở cho con ngậm ti đi sữa mới về. Thế là cứ cố gắng bóp cho con ngậm mặc dù không biết con ti được miếng nào không.

Đêm thứ hai, bà nội đã vô với hai mẹ con, sữa công thức có nhưng lại không pha cho con ti cứ cho con ngậm vì hy vọng con mút sữa sẽ về. Thế là đêm đó con đói, con khóc quá trời. Mẹ cũng thức nguyên đêm bế con tới gần sáng con ngủ, mẹ cũng thiếp đi. Gần sáng thấy mẹ giường bên cho con ti sữa công thức, lúc này mới nghĩ ra mình có sao lại không pha cho con uống để con đói con khóc. Thế là pha 10, 20, rồi 30ml tăng dần, trộm vía con ti no đỡ khóc hẳn.

Đến ngày thứ 3, ba mang máy hút sữa vô cho mẹ hút lấy sữa non quý giá, đúng là càng hút càng ra cho tới ngày thứ 5 ra viện. Sữa về cương cứng đau nhức, nhỏ bạn vô nguyên ngày hì hục nắn bóp thông sữa. Tiếp tục những ngày hôm sau cho tới khi sữa về nhiều thông hoàn toàn. Trộm vía em nhiều sữa nên con ti thoải mái, chỉ có điều phải hút thường xuyên để không bị tắc, với chạy sữa ra ngoài.

Xong chuyện sữa đến chuyện thay tã bỉm, những ngày đầu con xì xoẹt suốt ngày, ngày không dưới chục lần, đúng chất mẹ bỉm, suốt ngày chỉ cắm đầu với con, ăn, tè, ị hết ngày. Có khi đang lau người con cũng phọt, những lần đầu không biết toàn bị con phọt ra dính hết quần áo, riết có kinh nghiệm rồi né qua một bên ngồi cho lành. Trộm vía chỉ trong tháng ra tháng con đỡ hẳn.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Yêu chàng trai bé bỏng của Mẹ_Bill_30.09.2020

Nhật ký vượt cạn là cuộc thi viết do fanpage theAsianparent Việt Nam tổ chức cho các thành viên thân yêu. Chắc chắn ai trong các mẹ cũng đều có những ấn tượng khó quên về hành trình lần đầu vượt cạn của mình. Nhất là với các mẹ sắp sinh thì chắc hẳn đang có cảm giác hồi hộp xen lẫn háo hức khi sắp gặp bé yêu rồi! Cảm ơn các mẹ đã kể lại cho theAsianparent Việt Nam nghe về hành trình vượt cạn đầy thú vị của bản thân để lưu giữ những ký ức đẹp đẽ ấy ngay trên website theAsianparent Việt Nam.

 

 

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Bài viết của