Đến thăm phòng trọ của người cha địu con chạy xe ôm công nghệ: "Mình có lỗi với con, thấy con đi nắng mà xót lắm"

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Những ngày vừa qua, hình ảnh người cha địu con chạy xe ôm ở Sài Gòn 1 lần nữa lại được cư dân mạng truyền tay nhau. Có người thương cảm cho em bé còn quá nhỏ đã phải theo cha mưu sinh, cũng có người trách móc người cha vô tâm khi để con đội nắng mưa rong ruổi khắp Sài Gòn.

Xót lòng cha địu con chạy xe ôm công nghệ mưu sinh

Được biết người cha là anh Trần Trung Hiếu năm nay 38 tuổi, cậu bé được anh địu trên xe là Thiện Nhân – 9 tháng tuổi, con trai thứ của anh Hiếu.

Câu chuyện của anh Hiếu đã từng được theAsianparent Vietnam chia sẻ trước đây. Hai vợ chồng anh làm ăn thua lỗ, nợ ngân hàng, dịch bệnh khiến người vợ thất nghiệp, nhà cửa đều là đi thuê nên gánh nặng kinh tế càng nặng nề, không có tiền gửi con đi nhà trẻ.

Đến gần đây, vợ anh xin được việc làm nhân viên bán hàng theo ca ở 1 siêu thị. Gia cảnh khó khăn, bà nội gần 70 tuổi vẫn phải bán vé số mưu sinh, cháu bé đầu đang đi học mẫu giáo. Đường cùng bất đắc dĩ, bé Thiện Nhân được bố đưa đi làm cùng những ca vợ anh phải đi làm.

Xem thêm: Nghẹn lòng nhìn con 8 tháng theo cha chạy xe ôm công nghệ

Khi những hình ảnh anh Hiếu đưa con đi chạy xe ôm cùng được chia sẻ, nhiều ý kiến trái chiều đã nổ ra. Có người thương cho hoàn cảnh của anh nhưng cũng không ít ý kiến cho rằng anh quá vô tâm khi chở con trai chưa tròn 1 tuổi trên xe, đội nắng, đội mưa rong ruổi khắp Sài Gòn để lấy lòng thương hại của mọi người.

Hoàn cảnh sống hiện tại của gia đình anh Hiếu

Vợ chồng anh Hiếu cùng mẹ anh và 2 đứa con hiện đang sống tại 1 phòng trọ nhỏ chật chội trên đường 30, phường 6, quận Gò Vấp.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Anh Hiếu giãi bày: “Lúc trước mình có vay tín chấp để làm ăn nhưng bị bạn bè lừa lọc nên mất hết, hiện phải gánh số nợ hơn 60 triệu đồng. Ban đầu thì không sao nhưng mấy tháng qua bên tín chấp cứ gọi điện hoài, ngày nào cũng gọi nên buộc mình phải đưa bé đi làm cùng, có đồng ra đồng vô để trang trải mỗi ngày. Mình có nghĩ đến việc gửi bé ở nhà trẻ nhưng còn nhỏ quá không ai nhận, trường tư thì tận 3,5 triệu, mình không đủ khả năng.

Vợ mình là nhân viên bán hàng của siêu thị. Lúc trước, mình ở nhà chăm sóc bé, đến khi vợ về thì mình mới đi chạy xe. Nhưng khoảng 2,5 tháng trở lại đây, vì kẹt tiền quá nên mình mới địu thằng bé theo. Lúc đầu, vợ mình không chịu nhưng vì tình cảnh ép buộc, đành lòng phải chở con theo. Bà nội bé thì phải đi bán vé số mỗi ngày, cũng không thể chăm sóc cho bé được”.

Chị Nguyễn Thị Phương Thảo (37 tuổi, vợ anh Hiếu) cho biết với thu nhập cố định khoảng 4,5 - 5 triệu bằng công việc bán hàng ở siêu thị tiện lợi, anh chị tằn tiện để trả tiền thuê trọ 2 triệu đồng mỗi tháng và chi phí khoảng 8 triệu (sữa tã, học hành, ăn uống) cho 2 đứa con.

Kể từ khi anh Hiếu bị bạn bè lừa lọc, vay tín chấp để làm ăn, sau đó gánh số nợ xấu, cả gia đình mới khốn khổ chạy lo từng bữa, tìm cách xoay xở trả nợ bên ngân hàng. Thiện Nhân buộc lòng phải theo anh Hiếu rong ruổi khắp Sài Gòn bằng những cuốc xe ôm.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Tâm sự của người cha địu con chạy xe ôm rong ruổi mưu sinh hàng ngày

Anh Hiếu cho biết 2 ngày qua, cuộc sống của anh bỗng chốc bị đảo lộn khi có rất nhiều người gọi điện, có người thì hỏi thăm, giúp đỡ, cũng có người thì trách móc, nói điều không hay.

Theo anh Hiếu, có 1 vị khách có trò chuyện, chụp ảnh 2 cha con và hỏi thêm thông tin về gia đình. Không ngờ sau khi vị khách này chia sẻ câu chuyện của anh lên mạng xã hội kèm theo địa chỉ nhà, số điện thoại, anh lại trở thành tâm điểm với những bình luận trái chiều từ người dùng mạng.

Anh Hiếu tâm sự: “Nhiều người thấy 2 cha con như vậy cũng tới cho sữa, đồ đạc, tiền bạc để giúp mình trang trải cuộc sống nhưng cũng có người lại chửi bới, trách móc này nọ. Có người cha nào lại đem con cái mình đội nắng non để đi lừa lọc đâu. Nhiều lúc mình nghĩ quẩn, muốn kết thúc cuộc sống nhưng 2 đứa con lại còn quá nhỏ, mình đã mang tiếng con không cha rồi, không muốn sau này con mình cũng như vậy”.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Theo anh Hiếu, anh đã cho con đi cùng chạy xe ôm được hơn 2 tháng. Ban đầu nhiều người e ngại khi thấy anh xuất hiện cùng cháu nhỏ, có người đã hủy cước, có người nhìn với ánh mắt không thiện cảm... Anh đều cố gắng vượt qua tất cả để có thể kiếm được tiền trang trải chi phí cho gia đình. Gặp khách hiểu và đồng cảm thì không sao chứ có người è dè, chỉ trích cũng khiến anh buồn lòng nhiều.

May mắn cho anh Hiếu, dù đi ngoài đường nắng nôi vất vả nhưng bé Thiện Nhân không hề đau ốm, bệnh tật. Anh cho biết sau khi được mọi người chia sẻ, anh cũng tự nhìn nhận lại việc đưa bé đi theo chạy xe sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe, sự phát triển của con: “Mình thấy có lỗi với con. Nhiều lúc chở con trên xe mình cứ khóc hoài, trái tim giống như ai bóp vậy, cứ nói với con ba xin lỗi con nha. Nhưng vì hoàn cảnh đành lòng phải chở con mình đi như vậy, chẳng ai muốn điều đó cả. Sau này mình không chở con đi nữa đâu”.

Đưa đôi tay bé nhỏ sờ lên khuôn mặt của anh Hiếu, chốc chốc lại quay sang nhìn chị Thảo cười đùa, Thiện Nhân vẫn đang từng ngày lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Dù trên chiếc xe máy chật chội của cha, đi giữa trời mưa nắng hay trong chính căn nhà nhỏ của mình, cậu bé Thiện Nhân kháu khỉnh dễ thương vẫn vô tư cười đùa.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Chẳng có cha mẹ nào lại đem con cái đi dầm mưa dãi nắng để lấy lòng thương hại của mọi người, thay vì trách mắng, chê bai, xin hãy cầu chúc cho những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với tổ ấm nhỏ của anh Hiếu. Ít nhất đến thời điểm hiện tại, tổ ấm nhỏ này vẫn vẹn nguyên niềm hạnh phúc, 2 đứa trẻ có đầy đủ cha mẹ, được yêu thương, chăm sóc dù cho cuộc sống gia đình còn bộn bề vất vả, khó khăn...

Theo baodansinh

Xem thêm

Vào ngay Fanpage của theAsianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác!

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Bài viết của

ZinVi