10 năm làm dâu ăn Tết với mẹ chồng - Nỗi lòng này biết ngỏ cùng ai?

Làm dâu đã 10 năm, vậy mà Tết đến vẫn cứ nhớ nhà như ngày mới cưới. Hồi còn trẻ, Giao thừa nào mình cũng đi lễ cùng mẹ đẻ. Giờ lấy chồng xa, mỗi dịp Tết đến Xuân về mình chỉ biết ngồi nhớ chứ chẳng thể về cùng mẹ đón thời khắc Xuân sang.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Ăn Tết khi làm dâu 10 năm rồi sao vẫn chưa quen?

Bố mẹ chồng mình có 4 người con, 3 trai, một gái. Ban đầu quen chồng mình cũng nghĩ, chắc không phải ở cùng bố mẹ vì nhà đông anh em trai và chồng mình là út trong nhà. Nhưng các anh đều thoát ly ở xa, nên ông bà lại ở cùng con út. Tính đến giờ đã 10 năm mình chịu cảnh sống chung. Bố mẹ không có thu nhập nên chẳng có cớ gì mà vợ chồng mình ở riêng được.

Qua 1 năm làm dâu, mình không quen cách sống nhà chồng, nằng nặc đòi ở riêng, anh ấy không đồng ý, chỉ nói rằng, bố mẹ đã già, không ai chăm sóc, nhà có mình anh ở gần, không thể ở riêng. Như vậy là bất hiếu. Mình thì nghĩ, ở riêng cũng vẫn báo hiếu được chứ sao. Nói vậy chứ chồng đã quyết thế nên từ lâu mình cũng không còn nghĩ đến chuyện ra ở riêng nữa.

Bố mẹ chồng mình là nông dân truyền thống, vẫn giữ lối sống xưa. Đại loại có gì phật ý cũng không nói ra, chỉ xì xầm bàn tán sau lưng. Người ta nói “xa thương gần thường” quả không sai. Không nói ra nhưng mình biết, bố mẹ chồng chẳng ưa gì con dâu út. Tuy nhiên xích mích nhỏ nhặt trong gia đình mình cũng không để ý nhiều, một phần, công việc quá bận rộn, thêm nữa mình cũng nghĩ, thôi thì ông bà già rồi, chẳng sống mãi cùng mình mà cố chấp.

Chuyện chỉ khiến mình đau đầu mỗi dịp Tết đến xuân về. Tết nhà nào nhà nấy sum vầy vui vẻ, riêng mình cứ lo ngay ngáy vì mấy lý do này đây:

Ảnh minh họa: Ăn tết khi làm dâu

Ăn tết khi làm dâu sợ nhất là nhớ nhà mẹ đẻ

Ngày thường mình đi làm bận bịu suốt ngày, cuối tuần rảnh hơn chút thì phải đưa con đi học thêm. Chẳng có nhiều thời gian mà nghĩ tới quê. Nhưng Tết thì khác. Khi còn chưa lấy chồng, tối Giao thừa nào mình cũng chuẩn bị đồ cúng cùng mẹ, sáng sớm tinh mơ là ra đình thắp hương, làm lễ cầu may. Cái cảm giác háo hức chờ Giao thừa bên mẹ mình vẫn còn nhớ như in dù giờ mình cũng là mẹ của hai đứa nhóc rồi. Từ nhỏ tới lớn, năm nào cũng vậy, theo mẹ đi lễ đầu năm đã thành thói quen.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Mình vẫn nhớ hồi đó mấy chị em thường quây quần xem bố mẹ gói bánh chưng, bố gói không khéo, vậy mà cậu em út lúc nào cũng khen. Bố chẳng may mất sớm, chị em mình đi lấy chồng cả rồi, chỉ còn có mẹ với cậu em út ở nhà. Sắp Tết rồi cái cảm giác vừa nhớ vừa thương ấy lại khiến mình rưng rưng. Chắc là do không khí Tết khiến mình như vậy, hoặc có thể, được nghỉ dài ngày đâm ra hay nghĩ vẩn vơ. Giờ Tết đến ở nhà chồng, đêm giao thừa chỉ biết ngồi nhớ mẹ, chứ có về được đâu. Làm dâu nhà người đã 10 năm, năm nào cũng vậy, thấy Tết đến lòng cứ nao nao, nhớ nhà lắm các mẹ ạ.

Ăn tết khi làm dâu sợ nhất là sắm Tết

Ở cùng bố mẹ chồng, mình nghiễm nhiên phải lo cái khoản sắm Tết, nào thì đồ thờ, đồ cúng, rồi đồ ăn cho cả mấy ngày Tết. Mình là cái đứa kén ăn, có mỗi điều ước là chẳng phải ăn mà vẫn sống được. Vậy mà Tết đến, nào thịt gà, thịt bò, nào giò nào chả, nào dưa nào hành, đủ thứ trên đời, đầy 2 cái tủ lạnh vẫn còn chưa hết đồ ăn. Chả là bố mẹ chồng mình là con trưởng. Việc cúng giỗ các cụ lẽ ra bố mẹ chồng lo thì nay vì ở chung nên thôi “chúng mày lo nốt”. Đã vậy đồ đi biếu lại cũng đến tay mình.

Bố mẹ chồng mặc định, sống chung thì con cái có nghĩa vụ phải lo từ A- Z. Đến củ hành, củ tỏi, nấm hương, mộc nhĩ thiếu cái gì là ông bà không vui ra mặt. Mình thì quan niệm, đồ ăn cần gì nhiều. Siêu thị mở cửa tới 30 Tết, mùng Hai mở lại rồi. Hai ngày thì ăn được mấy mà sắm cho mệt. Năm nào cũng phải vứt đồ ăn đi mà các cụ có xót đâu. Tết năm nào cả hai vợ chồng cũng cạn tiền vì sắm đồ. Trên ban thờ mà còn chỗ trống là coi như Tết không bằng nhà người ta, là mất mặt với họ hàng, làng xóm,…

Ăn tết khi làm dâu sợ nhất là “khách” ở chơi lâu

Nhắc đến Tết là nhắc đến đoàn viên sum vầy. Anh chị em ở xa nô nức kéo về chúc Tết bố mẹ. Mình nghiễm nhiên thành chủ nhà bất đắc dĩ. Có cái phòng rộng nhất thì nhường nhà bác cả, cái phòng thứ hai thì nhà bác thứ 2. Thôi vợ chồng con cái mình lại dọn đồ chui vào cái phòng nhỏ nhất. Thôi thì tiền khách hậu chủ. Mấy khi anh chị về, mình làm em phải chu đáo mới đúng. Thế nhưng sợ nhất là mấy đứa cháu. Mỗi lần bọn chúng về là nhà mình cứ như có trận bão càn quét qua. Giấy vụn vứt tứ tung, lon co ca, vỏ bim bim khắp phòng. Mình nhắc khéo chẳng được, vì bố mẹ nói chúng còn chẳng sợ, chú thím nói có ích gì.

Bày bừa thôi còn đỡ. Mấy cô cậu quý tử còn thích phá đồ. Mỗi đợt cháu về thì không gãy chốt cửa, vỡ kính thì cũng hỏng cái nọ cái kia. Cứ nghĩ tới mà ngao ngán. Góp ý thì ông bà chỉ bảo có câu nó quý nó mới về chơi. Năm có một hai lần sao cứ phải chấp nhặt. Thôi mình lại ngậm ngùi chịu khổ chứ biết làm sao được.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Ăn tết khi làm dâu sợ nhất là dọn dẹp

Ảnh minh họa: Ăn tết khi làm dâu

Chuyện dọn dẹp ngày Tết chắc chẳng có dâu nào không sợ. Mình còn sợ cả 10 năm nay chưa hết cơ mà. Trước tiên là dọn nhà, dọn cửa mấy ngày trước Tết. Mình năm nào cũng làm tới hết 28 Tết mới được nghỉ. Thế là vừa hết việc cơ quan vội lao vào dọn dẹp. Nhà 3 tầng, riêng lau nền nhà thôi cũng mỏi nhừ người chưa kế nào cửa sổ, nào thì cầu thang,…

Lau xong cái nhà là coi như giao thừa đã điểm. Bực nhất là, ăn chung, ở chung, nhưng mà dọn thì chỉ có riêng mình. Tết đến ở nhà bố mẹ chồng chẳng có bữa ăn nào là dưới 20 người cả.  Ai nấy ăn uống đều vui vẻ, riêng mình miệng thì cười nhưng tâm chỉ nghĩ tới đống bát đũa ngập ngụa đang chờ. Một ngày còn chịu được, chứ cả mấy ngày Tết, ngày nào cũng vậy, thật oải lắm các mẹ ạ.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Ăn tết khi làm dâu sợ nhất là đi chúc Tết họ hàng

Ăn Tết đã mệt, đi chơi Tết còn mệt hơn. Nhà chồng mình ở ngoại thành Hà Nội, mang tiếng ở thủ đô nhưng văn hóa làng xã vẫn được duy trì rất đậm đà. Mùng Một là chúc Tết hết nội ngoại bên chồng, mùng 2 thăm họ xa hơn chút, mùng 3 thì xa hơn chút nữa. Nói chung nhà mình có họ với cả làng. Đi đâu cũng gặp họ hàng cả.

Đi vài trăm mét là ghé chúc Tết vài nhà rồi. Bỏ sót nhà ai, ra Tết thế nào cũng bị trách móc đủ đường. Đi chúc Tết sơ sơ là mất 2 ngày, còn mệt hơn đi lao động khổ sai. Sợ nhất là đến nhà ai cũng phải ăn. Không ăn là coi như không nể mặt chủ nhà. Mình vốn khó ăn, bụng dạ lại kém. Ăn Tết với mình chẳng khác gì đi đánh vật, bữa sáng chưa qua bữa chiều đã tới, ăn mà còn khổ hơn cả đi làm.

Vì sợ Tết nên bao năm nay vẫn cứ ấm ức với Tết. Ở chung bố mẹ chồng cả năm ông bà chẳng nói gì, cứ lúc các bác về đông đủ là lôi vợ chồng mình ra nói xấu. Nào thì ông bà ở chung làm ô- sin cho chúng nó. Rồi vợ chồng chúng nó có thèm quan tâm gì tới bố mẹ đâu,… vân vân và mây mây… Cả năm các bác về biếu bố mẹ chút quà, ông bà coi như báu vật.

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Mình hàng ngày lo bao nhiêu khoản chi tiếu sinh hoạt gia đình thì không thấy ai kể đến. Rồi thì họ hàng cô bác nói xa nói gần, nào thì vợ chồng mày như thế chưa được, phải nệ nọ, phải thế kia,… Cũng may chồng mình hiểu chuyện nên thôi dù bực bội mình vẫn cố vui vẻ cho êm ấm cửa nhà.

Chỉ còn vài ngày nữa là Tết rồi, có ai cùng tâm trạng với mình không nhỉ?

The Asianparent

Xem thêm các bài viết khác:

Vào ngay Fanpage của the Asianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác!

Loading...
You got lucky! We have no ad to show to you!
Quảng cáo

Bài viết của

Mecoca